Tại một nơi mà quang cảnh xung quanh không thua kém gì địa ngục, hàng vạn lưỡi kiếm sắc bén như từ vực sâu không đáy đâm ngược lên trời cao. Ba bóng người thở từng khí ngụm khó khăn, sắc mặt lúc xanh xao khó tả, chỉ riêng vẻ thống khổ là thể hiện ra rõ ràng nhất.
- Gư…a…
Song cước trần trụi giẫm lên mũi kiếm, bàn chân ngay tức khắc bị xuyên thủng. Cứ như thế cơn thống khổ nào cứ như vậy tiếp diễn, 3 thân ảnh không ai vì bị tàn nhẫn tra tấn mà tỏ vẻ sợ hãi. Từng bước, từng bước một tiến lên để lại phía sau là một con đường kiếm nhọn bị nhuộm đỏ bởi màu máu. Cứ như vậy bọn chúng tiến vào màn đêm sâu thẫm.
Bầu không khí trở nên sôi sục, Tam Đại Chính Phái lòng kiên nhẫn đã cạn dần. Ba vị trưởng lão nơi đó không kẻ nào có can đảm tiến lại, hỏa nộ đang nhe nhóm nếu tình hình không có tiến triễn e rằng bọn họ sẽ bất chấp tất cả phá hủy động thiên cứu ra bổn phái đệ tử.
- Ra rồi, ra rồi là Vân Tình Kiếm, hắn có thể ngự pháp kiếm hẵn là bí địa đã không còn cấm chế, kẻ lấy được truyền thừa cũng sắp lộ diện.
- Đệ tử bái kiến trưởng lão.
Vân Tình Kiếm tới nơi Thiên Kiếm Phái người đồn trú, sắc mặt không có vẻ gì là kia chiến thắng hướng Vô Kiếm Chân Nhân hành lễ.
- Ngươi đã trở ra là tốt rồi, còn truyền thừa…
- Đệ tử không nhục mệnh, truyền thừa bí địa đã thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413426/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.