Nhân số rời đi không nhiều nhưng bỏ đi 2 vị Trúc Cơ hậu kì lại không làm bọn người run sợ, thậm chí bọn chúng còn ra chiều vui mừng. Mất đi tồn tại nắm giữ thực lực tuyệt đối thì hươu chết về tay ai cũng khó thể nào biết trước được.
- Chư vị đạo hữu, ta đã hết lời khuyên ngăn nếu như các vị tâm địa không thể thay đổi thì đừng trách ta xuống tay độc ác.
- Lắm điều, ngươi nghĩ chỉ với tu vi Trúc Cơ tầng 2 đó có tư cách…uhm…
Trung niên tu sĩ đang giận dữ hét lớn bỗng nhiên ngã rạp xuống đất, tại vị trí đầu lâu của hắn chỉ còn lại vết máu loang lỗ, thậm chí không còn nhiều kẻ có thể nhận ra hắn là ai.
Trần Duyên thần khí trở nên nghiêm nghị, mũi tên vừa rồi như thể đánh động cho những kẻ tham lam dưới kia biết nguyên cớ gì mà bọn chúng có thể được nhận lời hứa hẹn để ra tay với hắn. Một quyền đẩy lùi Trúc Cơ Hậu kì, tuy Tuấn Dẫn là luyện đan sư thực lực thua xa đồng cấp nhưng vẫn là Trúc Cơ Hậu kì tu sĩ không thể sai lệch.
- Tên này mưu ma quỷ quái, các vị đạo hữu, chúng ta cùng xông lên bắt hắn.
- Sát…chỉ cần hắn không chết là được, đừng nương tay nếu không chúng ta sẽ trả giá đắt.
Nhận ra đơn độc chiến đấu không gì khác hơn là hành động xuẩn ngốc, những kẻ nơi đây không ai là người mù. Mấy trăm năm lịch luyện chơi đùa bên cạnh tử thần đã mài dũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413408/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.