Hắc Vân Thành, đại thành tối trọng yếu được cả hai thế lực đối địch chấp nhận điều kiện không chiếm giữ. Bởi vì ngôi thành này nằm trên lằn ranh phân định địa phận của Chính Phái và Ma Tông. Nơi đây ngư long hỗn tạp, không chỉ có tông phái đệ tử mà ngày đêm đều có vô số tán tu đổ về.
- Lưu huynh, chúng ta ở đằng này.
- Ha ha ha Phương huynh nhiều năm không gặp, huynh sắc khí dường như tốt hơn trước rất nhiều.
Tửu quán bất kể khi nào luôn chật kín người, không cần biết người là Luyện Khí kì tu sĩ bộ hành hay là Trúc Cơ tu sĩ phi hành mà tới. Chỉ cần có linh thạch người chính là khách quan ở đây.
- Các vị huynh đệ thật là có nhã hứng, còn mời ta mĩ tữu này không uống không được.
- Huynh đệ trêu đùa, lần này chúng ta tới đây không chỉ là thăm hỏi người bằng hữu mà còn muốn nhờ cậy địa đầu xà như huynh.
- Nhờ ta?
Hắn lấy lầm kì quái, Hắc Vân Thành này cao thủ như mây bọn họ trước kia gặp mặt cũng chỉ như bèo nước gặp nhau không thể khách khí như vậy.
- Kìa, chúng ta không có ý xấu. Chỉ là ta muốn huynh chỉ điểm một ít nơi trọng yếu dễ dàng quan sát cục địa mà thôi.
- Nếu chỉ là như vậy thì các vị huynh đài đã tìm đúng người, Lưu Vẫn ta sinh ra lớn lên ở đây, mấy trăm năm lăn lộn từng ngọn cây bụi cỏ ta đều nắm trong lòng bàn tay. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413372/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.