Nán lại Tưởng gia chớp mắt cũng đã năm ngày, những kẻ nơi đây gặp hắn nếu không phải hạng người xu nịnh muốn đánh một chút quan hệ thì cũng nhìn hắn bằng đôi mắt bất thiện nhất là con cháu dòng chính của Tưởng gia. Không ít kẻ đồn đãi hắn sẽ trở thành cô gia (con rễ) khiến cho bọn chúng cảm thấy nguy cơ hơn bao giờ hết.
Tưởng Lệ không lâu sau đó cũng phải từ biệt, không giống như Trần Duyên có một sư phụ trâu bò. Nàng là tinh anh đệ tử nên càng được tông môn để tâm bồi dưỡng, lần này xuống núi không thể rời đi quá lâu. Cùng mẫu thân và Trần Duyên tiếc nuối tiễn biệt, nàng liền trở về Ma Kiếm Tông bắt đầu trở thành một tử bào đệ tử.
…………………………………………………………………..
-Động phủ này do thiếp dựng lên để mẫu thân, Kim Nhu muội, dược đồng muội muội lẫn tránh tai mắt người ngoài. Dù sao thì một tu sĩ lợi hại đột nhiên xuất hiện sẽ làm dấy lên không ít tin đồn.
Lệ Ảnh tâm tư cẩn mật, sự có mặt của Ngọc Ánh cùng Kim Nhu ngoài Trần Duyên không kẻ nào biết được sự tồn tại của hai vị tu sĩ Trúc Cơ hàng thật giá thật đang ẩn náu.
-Tướng công!!!
Bóng người yểu điệu từ bên trong động phủ phóng ra ôm chầm lấy Trần Duyên. Kim Nhu y phục kiếm khách không đổi, khí tức Trần Duyên chỉ vừa thoáng qua đã khiến nàng không thể kiềm được cảm xúc, dùng tốc độ nhanh nhất để có thể được ở bên tướng công.
-Thiếp rất nhớ chàng, thiếp còn nghĩ rằng tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-trung-khong-thien-ha-khong-trung-khong-van-menh/2413324/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.