Trình Thiên Nhiễm bị Tô Mặc Trừng nắm lấy tay, bên phía tay còn lại của hai người là những túi quà mà họ vừa mua trước khi đến.
Sau khi vào cửa, Tô Mặc Trừng và Trình Thiên Nhiễm thay giày ở cửa rồi vào phòng khách, Khương Mộ Côn cùng Tô Dịch Ngôn thì đang bận rộn ở trong phòng bếp, chỉ có Khương Chỉ Niệm ngồi ở phòng khách, cô nhìn thấy Trình Thiên Nhiễm thì đôi mắt sáng lên, ngọt ngào gọi: “Chị Trình!”
Sau đó cô nàng quay đầu về phía phòng bếp gọi to: “Ba mẹ! Anh con đưa chị Trình về nhà rồi!”
Trình Thiên Nhiễm xấu hổ: “…”
Tô Mặc Trừng bật cười, bỏ mấy túi quà xuống rồi lấy tay chọc chọc đầu Khương Chỉ Niệm.
Ngay lúc Trình Thiên Nhiễm đặt quà xuống dưới bàn thì Tô Dịch Ngôn và Khương Mộ Côn cũng vừa vặn đi ra từ phòng bếp, nhìn thấy một đống quà tặng như vậy, Tô Dịch Ngôn cười cười ca cẩm: “Sao Thiên Nhiễm lại mua những thứ quà này rồi? Lần sau không được phung phí tiền như vậy nữa! Còn như vậy nữa thì dì sẽ không vui đây đấy.”
Trình Thiên Nhiễm nghĩ rằng cô thật sự muốn mua quà, nhưng ngay tại lúc cô chọn xong, trả tiền thì bị người cướp mất rồi, thật ra những thứ này đều là con trai dì mua…
Nhưng ở bên ngoài vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu, cười ngại ngùng chào hỏi, Tô Dịch Ngôn kéo cô rồi kêu cô cứ thoải mái ngồi xuống; Khương Mộ Côn cũng hiền lành nói với nàng cứ tự nhiên, đừng câu nệ.
Tô Mặc Trừng ngồi vào phía đối diện, rót xong mấy chén nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/895453/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.