Trình Thiên Nhiễm không chỉ mang cơm cho anh mà còn muốn nhân cơ hội này để nói với anh điều gì đó.
“Trừng Trừng, ngày Quốc Khánh anh được nghỉ phép vậy chúng ta cùng đi chơi đi được không?”
Đôi mắt cô lấp lánh, mong đợi nhìn anh.
Ngón tay Tô Mặc Trừng đang gắp thức ăn thì dừng lại, anh mím môi, nhất thời không biết nên trả lời cô như thế nào.
Trình Thiên Nhiễm hào hứng tiếp tục nói: “Đơn vị của bố em tặng ông ấy mấy vé đi du lịch đến Maldives, vừa hay ngày Quốc Khánh cũng không có việc gì, hơn nữa năm nay Quốc Khánh và Tết Trung thu liền nhau, có tám ngày ngày nghỉ, chúng ta đi thôi!”
Tô Mặc Trừng thật sự muốn đồng ý với cô ấy nhưng anh không thể bỏ mặc những người bạn đồng hành khác, những người cũng đang giúp anh trong ngày nghỉ của họ, anh cảm thấy nếu bản thân không ở đây làm việc thật sự rất thiếu trách nhiệm.
Anh buông đũa xuống, gọi cô: “Nhiễm Nhiễm.”
“A?” Cô nhướn mày, chống cằm cười và nhìn anh.
“Thực xin lỗi, anh…anh gần đây thật sự không thể đi đâu được, chờ sau này anh bù đắp cho em được không?”
“Khi nào anh rảnh rỗi anh nhất định sẽ đích thân đưa em đi du lịch, em có thể đi bất cứ đâu em muốn, chỉ là hiện tại anh…”
Anh khó khăn giải thích nhưng điều anh nói chẳng qua là nói có công việc không thể nghỉ được, nhưng mà có công ty nào ngay cả ngày Quốc Khánh cũng không nghỉ?
Nụ cười trên môi Trình Thiên Nhiễm khẽ nhíu lại:“Công ty anh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/895447/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.