Sau bữa tối, Trình Thiên Nhiễm ngồi trên sàn cầm máy tính bảng xem phim, Tô Mặc Trừng thì dọn dẹp đống bừa bộn trong bếp.
Miệng Trình Thiên Nhiễm không chịu ngồi yên, cô ném máy tính bảng xuống ghế sofa sau lưng, đi chân trần vào bếp, mở cửa tủ lạnh ra lấy hộp kem ăn.
Tô Mặc Trừng vừa mới dọn dẹp phòng bếp, rửa tay sạch sẽ, vừa xoay người lại đã thấy cô muốn mở hộp kem ra, liền lấy đi, giận dữ trừng mắt nhìn cô.
Trình Thiên Nhiễm: “…”
Cô vô tội nhìn anh, chớp chớp mắt không hiểu nói: “Sao anh lại lấy của em!”
“Em không thể ăn.” Anh lạnh lùng nói xong liền mở tủ lạnh ném hộp kem vào.
Trình Thiên Nhiễm không phục, dựa lưng vào cửa tủ lạnh chặn anh lại, ôm vai anh bĩu môi: “Vì sao em không thể ăn?”
“Xem phim mà không ăn một thứ gì đó thì miệng rất buồn chán…”
Cô còn chưa kịp nói hết lời Tô Mặc Trừng đã cúi người lại gần, khẽ cắn đôi môi đỏ tươi của cô: “Của em đây.”
“Nếu vẫn chưa đủ có thể tiếp tục.”
“Cho đến khi em cảm thấy miệng không buồn chán nữa mới thôi.”
Trình Thiên Nhiễm: “…”
Bị anh trêu chọc như vậy Trình Thiên Nhiễm mất bình tĩnh, Tô Mặc Trừng nhẹ nhàng kéo cô vào lòng, sau đó mở cửa tủ lạnh ra ném lại hộp kem vừa lấy ra, sau khi đóng vào anh đẩy cô vào cửa tủ lạnh rồi anh đột nhiên tiến gần, xoa xoa chóp mũi của cô, ánh mắt nghiêm cẩn nhìn chằm chằm cô, nghiêm túc nói: “Ba ngày nữa sẽ đến kỳ kinh nên em không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/895445/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.