Tô Mặc Trừng đi đến bệnh viện được nửa đường thì Khương Chỉ Niệm gọi đến, nghe thấy cô nhóc khóc nói chân đã bị thương, anh liền kinh ngạc, nhanh chóng lái xe đến trường học của cô.
Khương Chỉ Niệm khóc rất lợi hại, dọc đường cô đều nói qua điện thoại hỏi anh, có phải sau này cô sẽ không thể khiêu vũ, có phải cô sẽ không được tham gia thi để vào Xuyên vũ không, trái tim của Tô Mặc Trừng đập mạnh hơn, nhưng vẫn ra vẻ an ủi trấn tỉnh cô, khiến cho cô đỡ buồn, nhưng bản thân anh thì lo lắng muốn chết.
Anh biết Khương Chỉ Niệm có bao nhiêu tình yêu với khiêu vũ, biết khiêu vũ đối với cô có ý nghĩa gì, nhưng giờ phút này anh không rõ tình huống cụ thể của Tiểu Niệm, nên tâm trạng rất hoảng loạn.
Khi Tô Mặc Trừng thấy Khương Chỉ Niệm ở phòng học múa trong trường, thì đầu gối của cô đã bị sưng phù lên, bởi vì sao khi tan trường cô ở lại phòng vũ đạo tự học nên không ai đến giúp cô xử trí, lúc này đầu gối đã tím xanh lại.
Anh ôm Khương Chỉ Niệm lên xe, trực tiếp đi đến bệnh viện chữa trị, tất cả mọi thứ khiến anh bận rộn chạy qua chạy lại để đăng ký, chuẩn đoán, đóng phí, chụp hình... Căn bản không có thời gian rảnh rỗi, Tô Mặc Trừng ôm cô đi chụp X- Quang, kết quả nói là không gãy xương, lại dẫn cô đi chụp cộng hưởng từ, anh cầm túi đá chườm giúp cô, cuối cùng bác sĩ căn cứ tình hình của cô chẩn đoán là bị thương dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/895431/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.