Bên cạnh anh có chừng sáu bảy người nữa, vài người đi phía trước hình như rất phấn khởi, đang cười toe toét thảo luận gì đó, anh đi ở cuối cùng, đi song song với anh còn có một người đàn ông, đang cười vui vẻ, trò chuyện cùng anh, xem ra người nọ rất hiền hòa thích nói chuyện, hoàn toàn khác xa với khí chất của anh.
Hôm nay anh mặc một bộ âu phục màu đen tuyền, một tay đặt trong túi quầ, một tay cầm theo túi công văn, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng đứng đắn, bên trong là áo sơ mi trắng phối hợp với cà vạt sọc màu xám, âu phục phẳng không có nếp nhăn nào, hợp nhất với thân hình hoàn hảo của anh, anh vai rộng lưng hẹp, dáng người cao ngất, bộ quần áo này giống như là thiết kế riêng cho anh vậy.
Đường Nhược Đồng khóa xe kỹ lại, quay đầu thì thấy Trình Thiên Nhiễm đang ngẩn người nhìn nơi nào đó, theo tầm của cô ấy cô mới phát hiện cô ấy đang nhìn người đàn ông mà bọn họ nhắc đến trong lúc đang ăn kia, Đường Nhược Đồng nhếch môi cười, nghĩ thầm: Ồ, thật đúng lúc.
Cô đi tới bên cạnh Trình Thiên Nhiễm, khoác tay Trình Thiên Nhiễm, một tay khác cầm lấy chìa khóa xe lắc lắc, cười hì hì đầy hầm ý nói với Trình Thiên Nhiễm: "Ai nha, cái này là duyên, quả thật tuyệt vời không tả nổi nha."
Trình Thiên Nhiễm bị câu nói của cô mà hoàn hồn lại, cười đẩy cô một cái, sau đó hai người đi đến đại sảnh của quán bar KTV.
Lầu một của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/895409/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.