Sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, vào buổi sáng khi Tô Mặc Trừng đến công ty, cô gái ở quầy lễ tân đã ngăn anh lại và đưa cho anh một gói hàng chuyển phát nhanh.
Tô Mặc Trừng rất kinh ngạc, đến văn phòng anh liền mở gói hàng chuyển phát ra, bên trong có mấy văn kiện, chỉ cần anh ký tên, tài sản và cổ phần trên đó đều thuộc về anh.
Là Giang Khải Quốc đã để lại cho anh.
Ngoại trừ mấy thứ này, còn có một phong thư.
Tô Mặc Trừng đã đóng gợi mọi thứ và gửi đến công ty của Giang Kha Tố.
Cả phong thư chưa mở kia.
Thật sự không cần phải như vậy, đã hai mươi năm trôi qua, bây giờ lại đột nhiên cho anh mấy thứ như vậy làm gì, ông ấy hi vọng anh nhận lấy rồi gọi người đã bỏ anh đi là ba để người ba trên danh nghĩa cảm thấy thanh thản hơn sao?
Dựa vào cái gì?
Anh không thiếu bất động sản, không thiếu tiền, cũng không thiếu cái gì, không cần người khác bù đắp, càng không muốn bị bọn họ quấy rầy.
Họ có cuộc sống của họ, anh cũng có cuộc sống của riêng mình, sinh, lão, bệnh, tử của họ không liên quan gì đến anh -Tô Mặc Trừng, đương nhiên, bọn họ có làm gì cũng không có liên quan đến anh.
Cho dù là di chúc, anh cũng không muốn.
Trong cùng ngày, chuyển phát nhanh trong thành phố đã chuyển đến công ty của Giang Kha Tố, sau đó Giang Kha Tố gọi điện thoại cho Tô Mặc Trừng.
Lần này Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/3506888/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.