Thời tiết càng ngày càng lạnh, cuối tháng mười nhiệt độ giảm mạnh, lá vàng khô héo rơi xuống đất, khi tôi giẫm phải thì dưới lòng bàn chân vang lên một tiếng răng rắc.
Giang Kha Tố đã trở về Hải Thành ba ngày trước, hiện tại đang ở sân bay Hải Thành, chờ kiểm tra an ninh.
Anh cúi đầu nhìn điện thoại, bấm vào màn hình rồi đóng trang web, ngay khi anh định tắt máy thì đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến.
Là mẹ của anh, Trương Ngâm Hương.
Giang Kha Tố thở dài, một chút bất lực hiện lên giữa hai lông mày, nhưng anh vẫn bấm nghe: “Mẹ, con thật sự đã mang theo tất cả đồ của mình rồi…”
“A Tố, ba con bị xuất huyết não phải nhập viện!”
Giang Kha Tố lập tức trở nên ngây ngốc.
Đại sảnh sân bay đang phát radio tình hình của chuyến bay, đám người ra vào không ngừng nói chuyện huyên náo, bên tai của anh ù đi, không nghe được bất cứ âm thanh nào.
Sau một lúc lâu, anh mới định thần lại hỏi: “Mẹ, mẹ nói cái gì? Ba bị sao vậy?”
“Xuất huyết não…” Giọng nói của Trương Ngâm Hương khẽ run lên: “Mau trở lại bệnh viện số 1, hiện tại ba con đang được cấp cứu.”
…
Trong khi ở Giang Xuyên, Tô Mặc Trừng và Trình Thiên Nhiễm vừa đến chỗ làm thì nhận được tin nhắn của Giang Kha Tố.
“Trình Thiên Nhiễm, anh xin lỗi vì những gì anh đã làm tổn thương em trước đây, đó là lỗi của anh, sau này anh sẽ không xuất hiện trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tranh-ra-lien-hon-em/3506885/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.