Trong khách điếm. 
Hoàng Nhưỡng thật vất vả mới đối phó xong Khuất Man Anh, bèn cầm ngọc bội của Tạ Hồng Trần ra khỏi thành. 
Thành đã ra, nhưng tin thì nàng sẽ không đi đưa. 
Nói cho cùng, tộc tức nhưỡng đứng đầu nhà cao cửa rộng kia, liên quan gì nàng? 
Nàng dạo chơi ở ngoài thành Khám Nguyệt cho đã, có lòng kiếm Đệ Nhất Thu, nhưng mà mới vừa chia tay, lại chạy đến cửa sao. 
Xem thế nào cũng có xiu xíu gấp gáp không kịp chờ. 
Hoàng Nhưỡng không phải thiếu nữ vô tri, chuyện lòng xuân manh động gì, e vẫn là mất mặt quá mức. 
Nàng rảnh rỗi đi dạo khắp, qua một mảnh ruộng nhỏ, bị đậu mầm trong ruộng thu hút ánh nhìn. 
Mảnh ruộng chật hẹp, nhìn qua chưa đến hai công đất. Song nó lại trồng đậu mầm chính tay nàng gầy dưỡng. 
Ở chỗ như này, tự dưng bắt gặp giống của mình, đương nhiên Hoàng Nhưỡng thấy hứng thú. 
Nàng ngồi xổm xuống, bứt một mẩu lá non. Giống đậu này được chăm sóc vô cùng tốt, trong đất không có một cọng cỏ dại. Tâm huyết Hoàng Nhưỡng dâng trào, vội lật quyển sổ hôm nay Khuất Man Anh đưa cho nàng. 
Nàng vốn chỉ tùy tiện lật xem, thế mà thật sự tìm được chỗ nhỏ xíu này. 
Ngoại ô phía Bắc cách thành Khám Nguyệt mười dặm, hai công đất cằn. 
Trên đó viết chủ đất tên là Tào Nguyên, đích thân nhận một hai đậu giống. 
Một hai đậu giống vậy mà cũng ghi chép vào sổ? 
Hoàng Nhưỡng thầm kinh ngạc, nàng bèn lật qua lật lại quyển sổ, bên trong có ghi chép những chỗ đích thân nhận giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh/653045/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.