Vốn dĩ sau khi kết hôn 3 ngày thì cô dâu phải về nhà mẹ. Nhưng Từ Đan Đan một chút cũng không muốn trở lại căn nhà đó. Ba người kia mới là gia đình, còn cô căn bản chỉ là kẻ thừa thải trong cuộc sống của họ. Bây giờ họ có cuộc sống của riêng họ, cô cũng có cuộc sống của riêng cô, một chút cũng không muốn dính dáng gì tới nhau. Nhưng nếu cô không trở về, thì mọi người sẽ nói cô bất hiếu, xem cô là một đứa chẳng ra gì. Đi cũng không được, mà không đi cũng không ổn. Cuộc đời cô vậy mà cũng có lúc rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Buổi tối lúc ăn cơm, Từ Đan Đan đem chuyện này nói với Dịch Thiên Kỳ, lại nhận được một câu nói của hắn khiến cô im miệng:
"Lúc ăn cơm, đừng đem những chuyện này ra nói, sẽ khiến tôi ăn không ngon miệng."
Từ Đan Đan biết hắn không thích gia đình mình, nên cũng không nói nữa. Cùng lắm thì ngày mai cô tự mình về, nghe giáo huấn một chút là ổn thôi. Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, cô mang trên người danh phận là vợ của Dịch Thiên Kỳ, bọn họ chắc không dám làm gì quá đáng với cô đâu.
Vốn là cô không nhắc đến nữa, nhưng trước khi ngủ Dịch Thiên Kỳ lại chủ động nhắc đến chuyện này với cô "Ngày mai tôi có việc, em cứ đi trước đi, xong việc tôi sẽ đến với em."
"Thật ra, anh không đến cũng được."
"Tôi không đến, họ chịu để yên cho em sao?"
Dịch Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh-yeu/2440939/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.