Từ Diệu Hàm đã bắt đầu đứng ngồi không yên rồi. Mỗi ngày đều nghĩ đến việc Dịch Thiên Kỳ và Từ Đan Đan sớm tối bên nhau, liền tức phát điên lên. Nếu như Từ Đan Đan có thai, vậy thì cô ta không còn hy vọng bước chân vào cửa Dịch gia nữa rồi.
Lúc sáng trước khi Dịch Thiên Kỳ vẫn như cũ cùng Từ Đan Đan ăn sáng, sau đó nói đến công ty có chút việc, dặn dò thím Chu chăm sóc cô rồi rời đi. Từ Đan Đan đợi hắn rời đi rồi, lại cùng thím Chu đi ra vườn. Nhìn những hạt giống cô gieo nay đã mọc mầm, liền không nhịn được gọi thím Chu đến xem:
"Thím Chu, mau đến xem, bên này đã mọc mầm rồi."
Thím Chu đi đến bên cạnh cô, nhìn hai khoảng đất Từ Đan Đan dùng để trồng hoa đều đã mọc mầm, trong lòng cũng thấy vui. Lúc cô mua mấy hạt giống này, nói với bà muốn trồng một chút hoa nhìn sẽ đẹp hơn. Bên cạnh đó còn một khoảng đất trống, hai người liền quyết định trồng một ít rau xanh, như vậy sau này sẽ tiết kiệm được một ít tiền. Thím Chu vẫn chưa biết rốt cuộc cô trồng loại hoa gì, nên tò mò hỏi:
"Cô trồng hoa gì vậy?"
"Bên trái con trồng cẩm tú cầu, bên phải là hoa lưu ly, hai loại này cũng không khó chăm sóc lắm, nên con quyết định trồng nó."
"Cẩm tú cầu thì tôi biết, nhưng lưu ly thì chưa thấy, cũng không biết ý nghĩa của nó là gì, có tốt không?"
"Lưu ly rất đẹp, nó còn có tên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh-yeu/2440927/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.