Tuy là buổi tối thức khuya, nhưng hôm sau Dịch Thiên Kỳ vẫn dậy rất sớm. Hắn nhìn Từ Đan Đan đang gối đầu lên tay mình ngủ, liền không muốn động. Hai người bình thường đều là mỗi người một góc giường, hiếm lắm mới có lúc dựa vào nhau ngủ như vậy. Hắn nghiêng đầu nhìn cô, ngón tay vén đi sợi tóc rơi trên trán. Khoảnh khắc yên tĩnh như vậy quả thật rất ít. Có lẽ do hắn vô tâm quá rồi, không quan tâm nhiều đến cô, lại có người bên ngoài chia rẽ, cho nên tình cảm của bọn họ mới lạnh nhạt như vậy. Thời gian tới, hắn sẽ cố gắng bù đắp lại khoảng thời gian trước đây, cùng cô bồi đắp tình cảm.
Từ Đan Đan nheo mắt rồi mở ra, hai người bốn mắt chạm nhau, vẫn là cô ngại ngùng mà dời mắt đi trước. Dịch Thiên Kỳ bình thường thấy như vậy sẽ lên tiếng trêu chọc, nhưng hôm nay hắn rất nghiêm túc, chỉ nói một câu ngắn gọn:
"Mau dậy thôi!"
"Tôi biết rồi."
Từ Đan Đan rời giường đi vào nhà vệ sinh. Sau khi chuẩn bị cho bản thân xong thì cô chuẩn bị quần áo cho hắn để ở trên giường, sau đó xuống nấu bữa sáng. Bởi vì hôm nay hắn muốn ăn bữa trưa ở bên ngoài cho nên đã cho thím Chu ở nhà nghỉ ngơi. Dịch Thiên Kỳ chuẩn bị xong thì bước xuống ngồi vào bàn ăn. Lúc ăn cả hai không nói với nhau câu nào. Hắn đang có suy nghĩ của riêng mình, mà cô cũng có suy nghĩ của riêng cô.
Hắn tự mình lái xe đưa cô đến nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tinh-yeu/2440900/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.