Mắt thấy chỉ còn một tháng nữa là kết thúc khảo thí, Ngô Bất Lạc dù đau lòng túi tiền của mình cũng đành phải ngoan ngoãn bán ngọc đi mua tin tức. 
Khối huyết ngọc kia bán được khoảng ba trăm vạn, sau khi bán xong Ngô Bất Lạc đi đường đều lung lay. 
Về sau nên đi dạo cổ mộ thường xuyên, nói không chừng có thể gặp được mấy lão quỷ cho hắn vật bồi táng. 
Ngô Bất Lạc mị mị liếc nhìn Sở Nhạc, âm thầm cảm thán. 
Đều là vật bồi táng như nhau, tại sao những thứ Sở Nhạc đưa ngay cả người lượm ve chai cũng không thèm, còn khối huyết ngọc này lại có thể mua được một căn hộ nhỏ ở thủ đô chứ? 
Người so với người tức chết người, quả nhiên giữa người và không phải người có khác biệt. 
Trong lúc Âm quan khảo thí, tin tức đề thi xuất hiện từ trước đến nay đều là có tiền mà không mua được. Hiện giờ thời gian khảo thí sắp hết, đương nhiên càng thêm quý giá. 
Ngô Bất Lạc mang Sở Nhạc đi vào nhà tang lễ trang trí theo phong cách cổ xưa 
Đúng vậy. 
Nhà tang lễ này chính là tổ chức tình báo lớn nhất Âm quan khảo thí. 
Âm quan khảo thí vượt qua âm dương, nhà tang lễ cũng coi như nơi nối liền âm dương. Lựa chọn chỗ như vậy xây dựng tổ chức tình báo càng dễ dàng thu hút cô hồn dã quỷ qua đường. 
Nghe nói không ít cô hồn dã quỷ không thể đầu thai đều nhờ thu thập tin tức bán cho nhà tang lễ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122700/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.