Ngô Bất Lạc không sợ đe dọa, đương nhiên cũng không sợ Tạ Bán Loan làm hại.
Tạ Bán Loan nhìn Ngô Bất Lạc, rồi nhìn Sở Nhạc bay từ ngoài cửa vào, có chút không thể hiểu được.
"Làm sao hắn biết cậu ở đây?"
Ngô Bất Lạc hơi hơi nhướng mày, "Anh nghĩ tôi giống loại người sẽ tốt bụng sẽ nói cho anh biết bí mật của mình à?"
Thể chất của hắn đã định trước hắn không thể trở thành nhân vật chính vĩ đại, nhưng Ngô Bất Lạc cũng sẽ không để mình trở thành nhân vật phản diện chết vì nói nhiều.
Đó là bí mật giữa hắn và Sở Nhạc, sao có thể tùy tiện nói cho người khác biết.
"Chắc là tâm hữu linh tê, ngươi nói xem?" Sở Nhạc chậm rãi nói, "Dù sao thời gian ta và Ngô Bất Lạc quen biết lâu hơn ngươi nhiều."
Nếu Ngô Bất Lạc lừa gạt chỉ khiến Tạ Bán Loan có chút tức giận thì Sở Nhạc khiêu khích đã hoàn toàn khiến hắn ghi hận. Hắn có thể khoan dung chuyện Ngô Bất Lạc phản kháng, dù sao từ đầu Ngô Bất Lạc là bị hắn bắt, nhưng hắn tuyệt đối không cho phép có một kẻ khác đi theo bên cạnh Ngô Bất Lạc.
Quỷ cương thi này nói như vậy chẳng khác nào biến tướng tuyên bố quyền sở hữu của mình.
"Hai người đừng tưởng như vậy có thể chế trụ tôi." Tạ Bán Loan cười lạnh nói, "Lần này là tôi coi thường hai người, nhưng sẽ không có lần tiếp theo. Tôi rất mong chờ có thể gặp lại hai người trong vòng thi tiếp theo."
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122679/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.