"Tiểu Vân tỷ, thật tốt, hiện tại chỉ còn lại hai người chúng ta." Không biết Tiểu Thúy đã len lén tới bên cạnh Ngô Bất Lạc từ lúc nào.
Trận nổ lần này không lan đến gần cô lắm, những hạ nhân Lưu gia đã tạo thành một khiên thịt chất lượng chắn cho cô.
Mặc dù Tiểu Thúy bị thương nhẹ, nhưng lại gặt hái được nhiều nhất. Tất cả những kẻ mơ ước Tiểu Vân tỷ đã chết hết, mấy tên Lưu gia khiến người thấy phiền cũng chết sạch sẽ.
Nơi này chỉ còn lại cô và Tiểu Vân tỷ, không gì có thể tốt hơn.
Ngô Bất Lạc vẫn còn chưa kịp phản ứng, trên mặt vẫn y nguyên biểu tình mờ mịt luống cuống trước đó, "Vì sao hắn lại cứu tôi? Nếu như hắn không cứu tôi thì đã có thể trở thành hạng nhất rồi, hắn không phải vẫn luôn muốn làm Âm quan ư?"
Sở Nhạc trước đây đã cứu hắn rất nhiều lần, nhưng đó là dựa vào thân phận cộng sự hợp tác giữa hai người, Sở Nhạc cứu hắn chỉ là tiện tay mà thôi.
Chưa có lần nào giống như lần này.
Ngô Bất Lạc cho dù trải qua nhiều chuyện hơn nữa, rốt cuộc vẫn chỉ là một thanh niên 22 tuổi. Thanh niên bình thường ở tuổi của hắn chỉ cần phiền não sau khi tốt nghiệp đại học làm sao tìm được công việc mà thôi, nhưng còn hắn đã từng mấp mé ở bờ vực sinh tử rất nhiều lần.
Tiểu Thúy nghe thấy Ngô Bất Lạc độc thoại, trong mắt hiện lên vẻ đố kị, "Tiểu Vân tỷ, chỉ là chết vì tỷ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122647/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.