Rất nhanh, Tạ Bán Loan đã mang đủ thiếp mời bọn họ cần về, trên một tấm còn dính vết máu, có thể thấy cũng chẳng phải dùng cách quang minh chính đại gì.
Nhưng mọi người cùng nhau đi tới, Tạ Bán Loan là loại người gì trong lòng mọi người đều biết, chỉ cần không quá phận, tất cả có thể coi như không thấy.
Ngay cả A La và Trương Dịch chính trực nhất cũng không có ý kiến, người khác tự nhiên càng không.
Lúc phân chia thiếp mời, mọi người quyết định rút thăm, rút trúng cái nào thì lấy cái đó, nhiệm vụ lần này làm theo nhóm, không thể tách rời tự làm như trước, cho nên dù là người không quen cũng phải làm quen để phối hợp cho tốt.
Ngô Bất Lạc cứ nghĩ Sở Nhạc sẽ phản đối đề nghị này, không ngờ Sở Nhạc lại không nói gì, khiến Ngô Bất Lạc có chút giật mình.
Sở Nhạc hừ lạnh một tiếng, không để ý đến sự ngạc nhiên của Ngô Bất Lạc.
Nếu lần nào cũng so đo với Ngô Bất Lạc, sớm muộn gì hắn cũng tức chết!
Chỉ cần Ngô Bất Lạc không cùng nhóm với Tạ Bán Loan, những người khác không quan trọng.
Sở Nhạc phân biệt được ai trong những người này mới có thể tạo thành uy hiếp với hắn.
Tám người, bốn tấm thiếp mời, rút thăm chỉ trong chốc lát.
Rút xong, Sở Nhạc và Lộ Đông một nhóm, Tạ Bán Loan và Mộc Sơ Nhất một nhóm, Trương Dịch và Tào Phàm một nhóm, còn Ngô Bất Lạc với A La một nhóm.
Cảm tạ trời đất.Cộng sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122533/quyen-2-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.