Lúc đám Mộc Sơ Nhất nghe thấy tiếng cãi vã, nhìn thấy chính là cảnh tượng kỳ quái thế này.
Sở Nhạc hình như đang cướp Ngô Bất Lạc với Nghịch Âm Minh?
Mộc Sơ Nhất vén tay áo muốn xông lên.
Muốn cướp âm quan ngay trước mặt bọn họ, như vậy quá không để bọn họ vào mắt!
"Chờ đã, cậu vội cái gì?" Trương Dịch chặn Mộc Sơ Nhất lại, "Bất Lạc đang lừa gạt đám người Nghịch Âm Minh, chúng ta phải làm bộ không biết hắn nhớ chưa!"
Nếu phá hỏng sân khấu, chẳng phải uổng phí tâm huyết của Ngô Bất Lạc?
Mặc dù Trương Dịch không đồng ý cách làm của Ngô Bất Lạc, nhưng sẽ không dưới tình huống biết rõ kế hoạch của Ngô Bất Lạc còn làm hỏng mưu tính của hắn. Bọn họ là đồng nghiệp không phải kẻ thù, Trương Dịch không ngu đến thế.
"À." Mộc Sơ Nhất tranh thủ để tay xuống, nghĩ nghĩ, lại đẩy Tạ Bán Loan lên, "Anh dẫn đầu đi, tôi không biết diễn kịch."
Trong mấy người bọn họ, rõ ràng Tạ Bán Loan diễn khá nhất.
Mộc Sơ Nhất cậu là con trai của ảnh đế mà không biết diễn kịch, nói ra thật sự mất mặt cha cậu!
Tạ Bán Loan tiếp nhận nhiệm vụ, trong lòng vẫn có chút khó chịu.
Cái gì gọi là hắn diễn khá nhất? Nếu so thiên phú, rõ ràng Mộc Sơ Nhất tâm thần phân liệt này càng biết diễn!
"Tình cảnh này cần tỉnh táo bình tĩnh, quả thực tôi thích hợp hơn." Tạ Bán Loan cố ý nói cho Mộc Sơ Nhất nghe, "Quên đi, việc này tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122502/quyen-2-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.