Chuyển Luân Vương trong Thập Điện Diêm Vương là một kẻ rất điệu thấp.
Mặc dù hắn mở khách sạn bán bộ đa nhưng điều đó cũng không khiến hắn nổi tiếng hơn. Trái lại là thủ hạ của hắn - Mạnh bà còn nổi tiếng hơn cả hắn.
Bây giờ, nghe Sở Nhạc nói muốn đi tìm Chuyển Luân Vương, tất cả mọi người khó có thể bình tĩnh.
Thập Điện Diêm Vương là tồn tại cách âm quan bình thường như họ rất xa, vừa nghĩ tới phải đi gặp người như vậy là thấy thấp thỏm.
"Sở Nhạc, sao anh lại biết rõ như vậy?" Tạ Bán Loan có chút nghi ngờ độ chân thực trong lời nói của Sở Nhạc.
"Cương thi như tôi bình thường đều là đối tượng Địa Phủ cần thanh trừ, tôi đương nhiên phải biết nhiều về Địa Phủ, nếu không cả chết cũng không biết chết thế nào." Sở Nhạc trả lời, "Tôi chỉ nói vậy thôi, cụ thể có được hay không tôi cũng không dám chắc, các cậu tự quyết định đi."
"Đi, phải đi chứ." Ngô Bất Lạc và Mộc Sơ Nhất trăm miệng một lời.
"Bất Lạc, tôi có thể bỏ ra toàn bộ công đức của mình." Mộc Sơ Nhất quay đầu nhìn Ngô Bất Lạc nói, "A La rất khó có được cơ hội như vậy."
"Tôi chẳng lẽ còn thiếu chút công đức ấy của cậu à?" Ngô Bất Lạc xua xua tay, "Đã cùng làm nhiệm vụ, mỗi chúng ta đều có trách nhiệm."
"Khụ, gần đây cũng không có chuyện gì làm." Lộ Đông ho một tiếng, "Tôi chưa từng gặp Chuyển Luân Vương lần nào, đi gặp một lần tăng thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-ta/3122488/quyen-2-chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.