Lúc đưa Trình Tú Quyên dàn xếp xong đã là buổi tối. Phương Khả đồng hành cùng Đào Nhiễm trong suốt hành trình, không chỉ có Đào Nhiễm cảm động mà Trình Tú Quyên cũng cảm thấy vậy.
Người lúc tốt đẹp thì không xuất hiện, nhưng khi nghèo túng còn nguyện ý kéo một phen người thực sự không nhiều lắm.
Buổi chiều, Khương Chá tới một chuyến. Anh mua rất nhiều thứ cho bà Trình, khuôn mặt vẫn có chút lạnh lùng nhưng nhìn thấy Phương Khả liền dịu đi không ít.
Đào Nhiễm còn không có cảm giác gì, Trình Tú Quyên lại ngẩn ngơ nhìn muốn rơi lệ.
Nhiều năm như vậy, chỉ có mình Đào Đào nhà bà, không người không có chỗ để dựa. Những nỗ lực của Đào Nhiễm ở nước ngoài, Trình Tú Quyên đều thấy được, gần như không có yếu đuối gì, cuộc sống rất tốt.
Trình Tú Quyên hạ quyết tâm, nhìn Phương Khả, tỏ ý muốn cùng Phương Khả nói chuyện một mình.
Đào Nhiễm kinh ngạc nhìn mẹ một cái, đóng cửa cho hai người.
Phương Khả cũng rất bất ngờ, cô vén chăn: "Dì Trình. "
Trình Tú Quyên biết mình sống không được bao lâu nữa, bà cũng không biết tình huống cụ thể của Đào Nhiễm ở Tư Truy. Nhưng trên thế gian này, điều duy nhất bà không thể bỏ xuống được, cũng chỉ có Đào Nhiễm.
Bà đứt quãng đem sự thật năm đó nói cho Phương Khả, Phương Khả nghe nghiêm túc, cuối cùng gật đầu: "Con sẽ giúp Tiểu Nhiễm, dì yên tâm. "
Nhà họ Đào giờ mẹ goá con côi, Phương Khả nhìn cũng cảm thấy không đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tin-anh-yeu-tham-em-dau/1995572/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.