[1]Trong một bài thơ kinh điển của nhà thơ người Anh Siegfried Sassoon có câu: “In me, the tiger sniffs the rose” được thi nhân Dư Quang Trung (Trung Quốc) phiên dịch thành “Tâm hữu mãnh hổ, tế khứu sắc vi“; tức là ngay cả hổ dữ cũng có hoa tường vi trong lòng nó, cũng có khi tinh tế ngửi tường vi; những tham vọng lớn lao cũng sẽ bị chinh phục bởi sự dịu dàng, xinh đẹp để cùng nhau an ổn hạnh phúc. Ý chỉ sự cứng rắn và mềm mại của con người.
Đây vẫn luôn là lời đánh giá của Hứa Từ dành cho Kỳ Tang.
Thời đại học trông Kỳ Tang bất cần không nghiêm túc nhưng thực ra tinh tế tỉ mỉ không ai bằng, có được sự nhạy bén và sức quan sát mà người khác khó có được.
Hơn nữa Kỳ Tang còn hết sức kĩ tính cẩn thận. Có đôi khi trông anh bộc trực dễ nổi nóng, nhưng chưa bao giờ làm chuyện gì manh động.
Mà Hứa Từ thì hoàn toàn ngược lại. Trong mắt người khác, cậu là thiếu niên học hành chăm chỉ luôn nghe lời thầy cô, nhưng lại thường có những hành vi mà người khác không ngờ tới được.
Nên hôm đó khi hai người cùng ăn cơm, Hứa Từ trăm triệu lần không nghĩ tới Kỳ Tang lại thốt ra những lời kia.
Nếu Kỳ Tang kiên quyết cho rằng ‘Tạ Kiều’ chính là Hứa Từ, phát hiện pháp y Tề Quân có quan hệ gì đó với Hứa Từ, đồng thời nghe ngóng được vài thông tin ở cục công an, anh sẽ nghĩ sao?
Ở góc nhìn của Kỳ Tang, cậu là kẻ phản bội cấu kết với Tề Quân hay là gián điệp nằm vùng ở tập đoàn Thanh Phong?
Nếu là ý trước, cậu sẽ thành tội phạm Kỳ Tang cần bắt, nếu là vế sau, theo kỷ luật anh nên giả ngơ không biết, giữ khoảng cách với cậu và không vượt qua vạch cấm mới đúng.
Dù rơi vào trường hợp nào thì theo tính cách của Kỳ Tang, cũng đều không thể nói ra mấy lời đó.
Liệu cậu đã thốt ra câu nào kích thích anh chăng?
Hứa Từ rối như tơ vò.
Mà theo Hứa Từ thấy, vì tám năm trước mình đột nhiên biến mất khiến Kỳ Tang sinh ra chấp niệm, vì chấp niệm khó buông bỏ này mà anh đuổi theo cậu không tha từ hôm gặp lại.
Đương nhiên trong đó còn xen lẫn tình bạn, tình anh em, tình bạn học của anh với cậu nữa.
Nhưng chắc cũng chỉ đến thế thôi.
Hứa Từ không cho rằng anh có tình yêu sâu đậm gì với mình. Ví dụ như suốt bốn năm hai người chung sống thời đại học, Kỳ Tang chưa từng nói một câu sến súa nào. Hoặc ví dụ như bây giờ, sau tám năm anh cũng đi xem mắt đấy thôi?
Loại bỏ khả năng Kỳ Tang yêu sâu đậm mình tới mức không thể quên được, Hứa Từ suy tư, liệu có phải Kỳ Tang cố ý làm vậy để thăm dò thân phận mình không nhỉ?
Nếu là vậy thì anh cũng không chắc ‘Tạ Kiều’ chính là Hứa Từ. Coi ra lời anh vừa nói có hơi bậy bạ rồi.
Nhưng lỡ anh thật sự động lòng với ‘Tạ Kiều’…
Không, anh mới quen Tạ Kiều được mấy ngày chứ?
Trên sân khấu cách đó không xa, ánh đèn xanh, tím, hồng, trắng đan xen huyền ảo, khói mù từ băng khô bay lên nhuộm thành vô vàn sắc màu mộng ảo.
Nhạc sĩ trên sân khấu đang đàn khúc ‘Khắc lại hồi ức’, nhịp điệu mang theo nỗi buồn khiến mộng ảo cũng nhuốm màu bi thương.
Giữa khúc nhạc đó, Hứa Từ bình tĩnh suy luận động cơ khi Kỳ Tang buông lời tỏ tình kia.
Cậu bình tĩnh đáp: “Giây trước còn khó quên tình cũ, giờ lại hỏi tôi câu này? Cảnh sát Kỳ cũng tùy tiện thật.”
Kỳ Tang mặc kệ lời lẽ sắc bén, chỉ xoáy vào trọng tâm, cười hỏi cậu: “Cậu không nói mình không thể quen đàn ông. Vậy tôi còn cơ hội ha?”
Hứa Từ: “…”
Rốt cuộc anh muốn sao?
Bản nhạc khiến người nghe phiền lòng cuối cùng cũng đi đến hồi kết, Hứa Từ đứng dậy: “Tôi đi vệ sinh.”
Kỳ Tang nhếch mày: “Chắc cậu không định mượn cớ chuồn đâu nhỉ?”
Mặt Hứa Từ lạnh tanh: “Anh cứ đùa.”
Sau đó Hứa Từ dứt khoát bước vào phòng vệ sinh.
Mười phút sau Kỳ Tang nhận được tin nhắn của cậu: [Công ty có việc gấp, tôi phải về tăng ca, đi trước đây. Xin lỗi.]
Kỳ Tang cầm điện thoại nhìn dòng chữ đó vài phút, sau đó bật cười.
Chậc, chạy thật rồi.
Sao cứ như mình bắt nạt cậu ấy vậy chèn?
Hai tuần tiếp theo, cả hai đều không liên lạc với nhau.
Tối thứ bảy, Hứa Từ xong việc thì cần điện thoại rà danh bạ, lướt thấy hai chữ ‘Kỳ Tang’ thì dừng một chốc.
Bấm vào, khung chat vẫn dừng ở câu trả lời anh gửi cho mình vào hai tuần trước: [Biết rồi! Đi về cẩn thận nhé!]
Xem ra lời tỏ tình của anh không phải là thật.
Hứa Từ lạnh mặt tắt máy, uống một viên thuốc an thần như thường lệ rồi đi ngủ.
Tối đó Hứa Từ nằm mơ.
Trong giấc mơ có vô cánh hoa anh đào, chúng bay ở hai bên đường rồi tụ lại thành một cái cây to, gió thổi tới, khắp thế gian toàn là cánh hoa đỏ thắm.
Từng cánh hoa tan đi trong giấc mơ, cuối cùng chỉ còn lại một màu tuyết trắng hoang vu và bốn cánh hoa. Bốn cánh hoa xoay tròn, chúng càng lúc càng đỏ, sau đó khép lại thành một vết thương màu đó, trở thành vết bớt trong miệng một người.
Một người phụ nữ không rõ mặt mũi, cơ thể đẫm máu xuất hiện.
Đó là mẹ của Hứa Từ, Diệp Linh, bà chết ở Myanmar. Năm đó Hứa Từ mới học lớp 10, tròn 16 tuổi, cậu cùng bố tới Myanmar đón xác mẹ về.
Còn hung thủ, cảnh sát Myanmar chỉ trả lời một câu: “Vẫn đang điều tra.”
Bố Hứa Từ cũng hết cách, đành mời bạn học cũ nay là pháp y Tề Quân tới khám nghiệm tử thi giúp, xem có thể tìm được thêm manh mối gì không.
Theo Tề Quân phán đoán, Diệp Linh chết vì chèn ép tim do bị dao đâm vào tim. Ngoài ra ông còn phát hiện một manh mối quan trọng: trong miệng phía bên trái của Diệp Linh có một vết sẹo kỳ lạ hình hoa bốn cánh.
Về vết sẹo này, Tề Quân nói: “Trên người Diệp Linh có nhiều vết thương, đoán chừng trước khi chết từng ẩu đả kịch liệt với hung thủ. Cô ấy vẫn luôn… vẫn luôn dũng cảm đấu tranh vì sự sống, chỉ tiếc rằng…”
“Tôi đoán trong quá trình ẩu đả, cô ấy cắn vào ngón tay của hung thủ, cắn rất mạnh. Trên ngón tay hung thủ có một chiếc nhẫn hình hoa bốn cánh nên mới để lại dấu vết trong miệng cô ấy. Tôi đã nghĩ cách lấy được DNA của hung thủ, nhưng không khớp với số liệu trong kho dữ liệu.”
Tề Quân chụp lại khoang miệng của Diệp Linh lưu trữ.
Vết sẹo đó, Hứa Từ khắc ghi trong lòng.
Nhưng cậu không ngờ sau nhiều năm, trước cửa siêu thị Bắc Thủy cậu lại nhìn thấy một người đàn ông đeo chiếc nhẫn giống hệt như thế.
Đó là bạn trai của Chu Tú.
Hứa Từ choàng tỉnh, đầu đau ê ẩm.
Khi thức dậy, cậu theo thói quen nấu bữa sáng ngon miệng, uống thêm một cốc cà phê tự pha.
Xử lý xong công việc của một ngày, tới tối, Hứa Từ lái xe đến một nơi gọi là biệt thự Hoa Đình. Biệt thự Hoa Đình tuy là khu biệt thự nhưng cách trung tâm thành phố 50km, giá phòng rẻ, không hẳn là biệt thự cao cấp gì.
Khu biệt thự Hoa Đình xây dựng theo phong cách châu Âu, mang sắc thái nước ngoài nhưng rất hợp gu của bên môi giới.
Mà bên đầu tư chỉ là công ty nhỏ, nhóm quản lý không chuyên nghiệp cho lắm. Có chủ nhà cho đoàn làm phim thuê để quay phim, có chủ nhà cho thuê chụp ảnh cưới, còn có người mua để làm văn phòng… Đủ kiểu người tạp nham ra vào khiến các chủ nhà khác khó chịu nhưng ban quản lý chẳng thèm đếm xỉa tới.
Hứa Từ đến đây để tìm Bạch Tuyết.
Bốn ngày trước Bạch Tuyết được thả khỏi trại tạm giam, Hứa Từ đã tới gặp cô ta, tiếp xúc vài lần cũng coi như được cô ta tin tưởng.
Hôm qua Bạch Tuyết gọi điện cho cậu, bảo nhớ ra một người ‘chị em’, có lẽ liên quan tới ‘crush’ của Hứa Từ. Hứa Từ hẹn cô ta gặp mặt nói chuyện, hai người hẹn nhau ở biệt thự Hoa Đình.
Thực ra Bạch Tuyết là một hotgirl mạng, ký hợp đồng với một công ty giải trí tên Phong Thanh.
Cô ta xây dựng hình tượng tiểu thư giàu có xinh đẹp, thường khoe tiền trên các nền tảng xã hội, khoe vườn hoa sau biệt thự, khoe nhà hàng Michelin. Nhưng thực chất cái gọi là biệt thự sang trọng toàn là do công ty thuê lại với giá rẻ cho cô ta, còn nhà hàng cao cấp là công ty ghép nhóm tới rồi bảo nhân viên chụp lại.
Rõ ràng Bạch Tuyết là kiểu hotgirl mạng sống rất khổ sở, cuộc sống ngoài đời thực khác xa hình tượng trên mạng. Cô ta ký hợp đồng với công ty, công ty giúp cô ta ký hợp đồng livestream với nền tảng, tiền cô ta kiếm được chia cho nền tảng còn phải chia cho công ty. Bất đắc dĩ lắm cô ta mới phải tới KTV Mê Say làm ‘công chúa’, lâu lâu sẽ lên sân khấu.
Lần này cô ta vào trại tạm giam buộc phải dừng công việc, công ty xếp người khác thay cô ta, tránh việc livestream không đủ thời gian bị nền tảng phạt tiền.
Nói trắng ra là cô ta đã mất vị trí livestream.
Chẳng qua dạo này công ty hốt không ít bạc về chủ đề giới nữ nên chuẩn bị kế hoạch livestream thêm cho mảng này, còn đổ cả đống tiền vào đẩy vài hotgirl mạng dưới trướng hot lên.
Bạch Tuyết tuy xinh nhưng flop quá nên bị tạm giam cũng không ai biết, mà trước đó cô ta từng hot một thời gian nhờ video đi trên phố gặp con trai là tát một cái, hình tượng rất phù hợp với chủ đề lần này.
Thế là cô ta được chọn.
Tối nay Bạch Tuyết sẽ livestream ở tòa 19 biệt thự Hoa Đình. Công việc của cô ta kết thúc vào 11h khuya nên hẹn Hứa Từ sau khi tan ca.
Người tới lui biệt thự rất đông, gặp Bạch Tuyết cũng rất có thể gặp phải đồng nghiệp của cô ta, thậm chí là người quen biết nạn nhân vụ xẻ xác. Trước nay Hứa Từ làm việc cẩn thận, cậu nguỵ trang kỹ lưỡng rồi mới đến nơi hẹn. Cậu mặc một bộ váy đen, đeo bộ tóc giả đen dài.
Chẳng qua không phải biến thành mỹ nữ.
Cậu vẽ nếp nhăn dày cộm lên mặt, đeo cặp kính gọng đen, dùng phấn đánh cho mũi thấp xuống, còn chấm thêm rất nhiều tàn nhang.
Cả đoạn đường suôn sẻ hơn Hứa Từ nghĩ, cậu tới chỗ hẹn trước nửa tiếng.
Dừng xe cách biệt thự một khúc, thấy được khoảng sân trước biệt thự, Hứa Từ ngồi trong xe tính chờ tới giờ hẹn mới vào tìm Bạch Tuyết, nhưng lúc nhìn căn biệt thự to lớn tối đen như mực, không bật đèn, cậu cảm giác có gì sai sai.
Chẳng phải Bạch Tuyết đang livestream à?
Như này thì livestream kiểu gì?
Nhém chừng không ổn, Hứa Từ vội xuống xe gọi điện cho Bạch Tuyết nhưng không ai nghe máy.
Hứa Từ nhanh chân đi tới cổng bấm chuông, cũng không ai ra mở cửa.
Hứa Từ tính phá cửa thì căn biệt thự bỗng sáng bừng lên, cả ba tầng biệt thự đều sáng đèn.
Hứa Từ nhăn mày, đợi tầm hai phút, tay đặt trên chuông cửa, còn chưa kịp bấm thì đèn ở tầng một đột nhiên tắt ngúm, đèn ở tầng hai tầng ba thì vẫn sáng.
Cảnh tượng này quá mức kỳ lạ, Hứa Từ ấn chuông thêm hai lần, sau đó vừa gọi điện cho Bạch Tuyết vừa đi vòng quanh biệt thự muốn xem bên trong nhà xảy ra chuyện gì qua cửa sổ.
Phía sau biệt thự là hồ nước và một cánh cổng nhỏ, chắc là để người giúp việc ra vào.
Hứa Từ phát hiện cửa sau khép hờ nên lập tức đẩy cửa bước vào. Vẫn chưa rõ Bạch Tuyết xảy ra chuyện gì, hung thủ chắc còn ở bên trong không nên Hứa Từ tạm thời không lên tiếng.
Vừa vào nhà, Hứa Từ chợt nghe thấy tiếng nức nở. Nhận ra đó là tiếng của Bạch Tuyết, Hứa Từ thở phào rồi hỏi: “Bạch Tuyết à? Có chuyện gì thế?”
“Tôi… tôi…” Giọng Bạch Tuyết run lẩy bẩy.
Kiểu sợ hãi này có hơi lạ, không giống như cô ta gặp phải nguy hiểm mà giống như cô ta đang sợ một thứ gì đó khác.
“Không sao chứ? Tôi bật đèn nhé?” Hứa Từ đi một đoạn khỏi cửa sau, nương theo ánh sáng từ ngoài cửa sổ thấy một chiếc thang máy trong phòng, chắc là để lên tầng hai, tầng ba và xuống bãi đỗ xe.
Bật đèn flash điện thoại, cậu tìm được một hàng công tắc nên ấn thử, đèn ở hành lang cửa sau, cửa thang máy, nhà bếp bên tay phải và phòng khách bên tay trái đều sáng lên.
Hứa Từ đánh giá kết cấu phòng ốc rồi bước vào, được vài bước thì cậu ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.
Linh tính có chuyện chẳng lành, Hứa Từ đi nhanh vào phòng khách thì trông thấy một vũng máu lớn. Phòng khách cực rộng chia thành nhiều phong cách, ngay cả sô pha và bàn trà cũng có đến vài bộ.
Đây chắc là nơi các hotgirl khoe khoang trên mạng. Tránh việc phong cách trong biệt thự giống nhau mà bị lộ.
Phía bắc là phong cách Anh cổ điển quý phái, rèm cửa lông vũ, lò sưởi đắt tiền, trước lò sưởi có trải thảm lông dê trắng tinh, trên thảm là bộ sô pha da màu đen, cạnh sô pha là chiếc bàn trà sắt hình tam giác nhỏ, cao tầm ngang eo. Cạnh bên là một cái giá đỡ có đặt camera, dường như đang quay gì đó.
Camera kết nối với laptop đặt trên bàn trà thấp cách đó không xa, trước bàn trà là TV, đằng sau là sô pha theo phong cách tối giản hiện đại.
Còn trên chiếc bàn trà sắt cạnh lò sưởi là một người đàn ông bị trói.
Đôi chân dài của gã duỗi trên đất, cơ thể bị dây thừng trói vào bàn trà. Ngực gã đang cắm một con dao gọt trái cây, máu chảy đầm đìa nhuộm đỏ quần áo, tấm thảm lông dê trắng giờ không còn nhìn ra màu sắc ban đầu, cũng bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi.
Bản năng Hứa Từ cảm thấy không ổn.
Một người bị đâm vào tim chắc chắn sẽ chảy máu nhưng không thể chảy nhiều tới mức này, còn thấm ướt cả tấm thảm.
Tiếng nức nở vẫn văng vẳng từ Bạch Tuyết đang quỳ gần người đàn ông.
Hôm nay cô ta trang điểm kĩ lưỡng, tóc nhuộm màu blond uốn xoăn, làn da trắng ngần, mắt hạnh môi đào, xinh đẹp như búp bê. Nhưng giờ trên mặt, hai tay cô ta toàn là máu tươi, hoảng loạn, sợ hãi và bất lực.
Hứa Từ nhìn Bạch Tuyết vài lần, cậu đeo găng tay và bọc giày thường mang theo, tránh vũng máu đi tới trước mặt người đàn ông, kiểm tra hơi thở và động mạch cổ của gã, xác nhận gã đã tắt thở.
Cậu đến cạnh Bạch Tuyết, vỗ vai cô: “Bạch Tuyết, có chuyện gì vậy?”
Bạch Tuyết bừng tỉnh, nhưng ánh mắt cô ta nhìn Hứa Từ vẫn mơ hồ.
Hứa Từ hóa trang, cô ta không nhận ra.
Hứa Từ vỗ vai cô ta lần nữa: “Là tôi, Tạ Thiện.”
Tạ Thiện là tên giả cậu nói với Bạch Tuyết hôm đó.
Thấy Bạch Tuyết vẫn còn hoảng hốt, Hứa Từ lại nói: “Tôi đóng vai quần chúng hộ bạn, chưa kịp tẩy trang.”
Cuối cùng Bạch Tuyết cũng tỉnh táo, cô ta nhoài tới ôm lấy vai Hứa Từ, còn chưa kịp nói gì nước mắt đã rơi lã chã.
“Đừng căng thẳng, xảy ra chuyện gì rồi?” Hứa Từ hỏi cô ta.
Bạch Tuyết nói: “Cứu tôi… xin anh hãy cứu tôi. Không phải tôi làm! Tôi không có giết người!”
…
Ở bên khác.
Vài tiếng trước, Kỳ Tang thức đêm phá án nên ngủ nguyên ngày, tỉnh dậy ở chung cư riêng vào lúc chập tối.
Chung cư xây gần khu trung tâm, diện tích không lớn nhưng là nơi tấc đất tấc vàng, giá cả không rẻ, người ở đây đa phần là quản lý cấp cao ngành tài chính hoặc quản lý mạng.
Bên trong chung cư, các dãy nhà vây quanh khu vườn xinh đẹp trang nhã được quản lý như khách sạn, có đủ phòng gym, nhà hàng, phòng yoga, rạp phim cỡ nhỏ… Mà cách trang trí trong nhà Kỳ Tang đối lập hoàn toàn với phong cách bên ngoài.
Anh tỉnh giấc, dội vào mắt là màu vàng kim lấp lánh, dù đã ở lâu thế rồi nhưng vẫn suýt bị chói mù mắt.
Bố mẹ Kỳ Tang nghèo cả đời, mãi đến sau này mới có tiền, hồi chập chững thành người giàu thì mang đậm phong cách của kẻ giàu sổi, phát huy phong cách xa hoa tới tận cùng.
Mua căn chung cư này xong, Kỳ Tang bận rộn không có thời gian trang trí nên giao toàn bộ quyền quyết định cho mẹ. Mà cách trang trí của mẹ anh đương nhiên cũng phải lấp lánh, giàu có xa hoa rồi.
Thế là cơn gió giàu sổi xa hoa cứ thế thổi vào căn chung cư đơn này.
Trong phòng tắm lát gạch vàng, tường dát vàng, Kỳ Tang nhanh chóng vệ sinh cá nhân, xuống lầu ăn cơm ở nhà hàng rồi lái xe tới cục công an thành phố. Hôm nay tới lượt đội của anh trực ban.
Sau vụ án Lưu Na, đội của anh mới phá thêm một vụ án cướp tiệm vàng nữa.
Hôm thứ hai, đột nhiên con phố nhà giàu mất điện, ở đó có năm tiệm vàng. Nhân lúc hệ thống chống trộm bằng điện mất tác dụng, đám trộm đã trộm liên tiếp bốn tiệm, khi tới tiệm thứ năm thì vừa hay máy phát điện của cửa hàng bật lên, thế là từ trộm biến thành cướp, trong lúc chiến đấu, ông chủ bị đâm mấy nhát vào bụng, may mà chưa mất mạng.
Cả con phố toàn là camera, đám người đó để lại rất nhiều manh mối, phá án không khó nhưng truy bắt thì hơi tốn sức, Kỳ Tang dẫn theo nhóm Lý Chính Chính, Bách Xu Vy cầm súng ra ngoài làm anh hùng chưa nổ súng đã bắt gọn lũ cướp.
Nhưng vai của Kỳ Tang bị khứa một dao phải tới bệnh viện khâu mấy mũi, chưa nghỉ ngơi đủ thì đã chạy về cục công an làm việc.
Tối thứ bảy Kỳ Tang tới văn phòng, mọi người đang viết báo cáo vụ án tiệm vàng. Vụ án này không phức tạp nhưng nạn nhân, nghi phạm quá nhiều, thuật lại toàn bộ quá trình không dễ.
Phòng phụ trách báo cáo kết án là văn phòng đội hình sự số ba, toàn là nhân viên văn phòng nên không cần chạy tới hiện trường. Họ phụ trách phân tích thống kê hồ sơ phạm tội, đưa thông báo điều tra hoặc làm công việc tổng kết, quản lý hồ sơ nhân viên.
Kỳ Tang đến vừa khéo trông thấy một chàng trai tên Viên Tiểu Thông đang xúm xuýt quanh Bách Xu Vy: “Chị Vy, các chị đuổi tới cảng Thanh Phong… chỗ này, đúng, chi tiết chỗ này này, nói em nghe với.”
“Hiểu rồi ạ. Chị Vy Vy tốt quá đi! Em khâm phục chị lắm. Chị là con gái mà cầm súng đuổi tội phạm. Không như em, em chỉ dám làm công việc văn phòng…”
Kỳ Tang ngồi chưa nóng mông thì Viên Tiểu Thông đã bị Lý Chính Chính đuổi ra ngoài.
Bách Xu Vy khinh thường nhìn cậu ta: “Anh dữ với người ta thế làm gì?”
“Có thằng đàn ông nào nói chuyện buồn nôn thế không?” Lý Chính Chính nói rất quyết đoán: “Có một từ gọi là gì ấy nhỉ… để tôi nghĩ… à, đúng rồi, trà xanh! Cậu ta là nam trà xanh!”
“Nam trà xanh cái gì? Anh thần kinh à. Người ta là em trai cún con, gọi chị đó, ân cần biết bao.” Bách Xu Vy tấm tắc. “Tim tôi tan chảy luôn rồi đây này, anh chả hiểu gì.”
Lý Chính Chính: “Bách Xu Vy cô là trai thẳng à, vậy mà không nhìn ra?”
Bách Xu Vy: “???”
Kỳ Tang khởi động khứu giác nhạy bén của cảnh sát hình sự, cứ cảm thấy hai người trẻ tuổi này là lạ.
Ngay sau đó anh nhớ tới Hứa Từ đã hai tuần chưa liên lạc. Không phải anh không muốn liên lạc với Hứa Từ, mà do mấy ngày nay thức đêm bắt tội phạm. Hơn nữa nhìn thấy vết thương trên vai, Hứa Từ có lo lắng không nhỉ?
Thế là Kỳ Tang im thinh thích cho tới hôm nay.
Đường tình duyên của anh vẫn còn lận đận. Mấy người trẻ này vội gì chứ?
Thế là anh gõ bàn, lạnh mặt nói: “Làm gì đấy?! Đi làm việc!!”
Văn phòng lập tức im như hến.
Tối nay Kỳ Tang vẫn luôn mò laptop tìm kiếm tài liệu liên quan tới tập đoàn Thanh Phong.
Có lẽ tin đồn chủ tịch Lâm Hoài Văn kết bái với lão K không phải tin vịt vô căn cứ, anh cần phải tìm kiếm, đọc kĩ toàn bộ tin tức, lời đồn liên quan tới Thanh Phong suốt hai mươi năm qua.
Công việc này không phải dễ.
Kỳ Tang tranh thủ hễ rảnh là làm ngay.
10 giờ tối, Kỳ Tang nhạy bén phát hiện ra gì đó, nghiêng đầu nhìn, quả nhiên là ánh sáng từ bên phía Bách Xu Vy, cô đang nghịch điện thoại.
Kỳ Tang lại đập bàn: “Bách Xu Vy, lười biếng hả?” Kỳ Tang nghiêm khắc nói. “Người dám lười biếng trước mặt tôi còn chưa ra đời đâu!”
“Vãi, em biết sếp tinh mắt, nhưng mà mắt anh tinh hơi quá rồi đấy.” Bách Xu Vy nói: “Nhưng em không lười biếng nha, em đang coi livestream, cảm thấy chủ đề livestream này rất ý nghĩa nhưng đọc bình luận tự nhiên em thấy lo quá, cô gái còn quá trẻ, chưa định hình nhân cách e rằng sẽ làm bậy mất. Toàn bình luận quá khích không à…”
“Từ từ, livestream gì vậy, cô nói rõ xem nào.”
Bách Xu Vy: “Livestream giết người. Chủ đề là ‘Kế hoạch diệt trừ đàn ông cặn bã’.”
Livestream giết người ư?
Bày trò gì vậy?
Đây là câu hỏi chung của toàn bộ người trong văn phòng.
Kỳ Tang lập tức nghiêm túc hỏi: “Làm trò gì không biết? Bây giờ sao rồi?”
Bách Xu Vy vội giải thích: “Giả thôi, đương nhiên là giả thôi ạ. Nếu là thật thì nền tảng sẽ không duyệt đâu. Các anh coi nè.”
Bách Xu Vy giơ tay cho mọi người xem màn hình, chỉ thấy nửa màn hình là dòng chữ cảnh cáo:
“Thời gian trước cả nước xảy ra hàng loạt vụ án mang tính chất đặc biệt nghiêm trọng, mà đa số đều là nạn nhân nữ, giết vợ lừa tiền bảo hiểm, sinh viên nữ bị PUA tự sát, vợ bị chồng bạo hành bỏ nhà đi thì bị tai nạn giao thông, còn có cả chồng cũ giết vợ…”
“Một hotgirl tên Anne đã tổ chức hoạt động livestream này, nội dung live là các cô gái dùng vũ khí trừng phạt đàn ông cặn bã, thực ra là để cổ vũ các cô gái mạnh mẽ hơn.”
“Tôi là fan bự của Annie đó, cô ấy xinh cực, tuy không phải hot streamer gì nhưng tôi thấy cô ấy rất chân thật, không giả tạo mà đáng yêu như búp bê phương Tây vậy. Tôi cứ tưởng cô ấy là tiểu thư nhà giàu, nhưng…”
Lý Chính Chính thấy cô do dự, hỏi: “Cô sập phòng rồi chứ gì. Cô ta làm sao?”
“Khụ… lần trước chúng ta tới KTV Mê Say hát, bất ngờ phải tiếp ứng cho đội quét mại dâm. Cô gái tên Bạch Tuyết bị bắt đó chính là Anne. Cuối cùng tôi cũng hiểu, cô ấy được công ty xây dựng hình tượng, tiểu thư nhà giàu chỉ là giả, cô ấy livestream chủ đề kia chắc cũng do công ty sắp xếp.”
Lý Chính Chính: “…”
Kỳ Tang gõ bàn: “Livestream này cụ thể thế nào?”
Buổi livestream tên ‘Kế hoạch diệt trừ đàn ông cặn bã’ tổng có sáu người tham gia, ba nam ba nữ, ghép thành ba nhóm, mỗi nhóm hai người, thông báo rằng họ sẽ tiến hành livestream tại ba nơi khác nhau.
Ba người đàn ông đó lần lượt đại diện cho ba kiểu đàn ông cặn bã khác nhau, gồm ‘chồng cũ âm hồn bất tán’, ‘PUA’, ‘ăn bám còn bạo hành’.
Kế hoạch livestream ban đầu là ba cô gái dùng cách livestream để ‘mưu sát’ họ.
“Tại sao giới nữ thường chọn cầm dao giết người?”
Dòng biểu ngữ đầy thu hút này vừa xuất hiện đã có vô số người chú ý tới.
Công ty Bạch Tuyết còn tung ra vài video ngắn để nhá hàng, vài hotgirl tham gia livestream lập tức tăng fans chóng mặt. Nhưng đây chỉ là kế hoạch ban đầu. Vì nội dung livestream quá mức nhạy cảm nên nền tảng không duyệt. Cuối cùng thấy sức hút của chủ đề này nóng mãi không nguội, nền tảng nhường một bước, đồng ý để họ livestream nhưng với điều kiện là:
Một, dòng chữ cảnh cáo mọi người không được bắt chước phải nằm ở nơi nổi bật nhất.
Hai, sửa ‘mưu sát’ thành ‘trừng phạt’. Ba hotgirl tiến hành trừng phạt tượng trưng với bạn diễn trong livestream, không được có bất cứ hành vi mưu sát nào.
Nghe tới đây, Kỳ Tang cũng thấy đáng tin hơn chút rằng sẽ không gây ra hiệu ứng tiêu cực như biểu diễn giết người.
Nắm rõ nội dung livestream, Lý Chính Chính vẫn chưa load kịp: “Tôi không hiểu, sao có nhiều người thích xem thế?”
Bách Xu Vy mắng cậu ta: “Anh là đàn ông, đương nhiên không hiểu con gái bọn tôi khó khăn thế nào. Con gái hiểu con gái nhất. Đàn ông cặn bã nhất định phải chết.”
“Tôi đồng ý cặn bã là phải chết. Nhưng tôi thấy kiểu livestream này cứ kì kì…” Lý Chính Chính nhìn Cung Niệm Từ: “Chị Cung, chị thấy sao?”
Cung Niệm Từ tới văn phòng phụ báo cáo kết án, xong việc cô không đi ngay mà ngồi nghe Bách Xu Vy kể vụ livestream.
Suy nghĩ một lát, cô nói: “Chủ đề này đúng là khá ý nghĩa, nhưng khó làm. Làm tốt thì mang tác dụng cảnh cáo nhất định, giúp một phần nữ giới, còn làm không tốt thì mang tiếng câu fame bất chấp.”
“Dùng chủ đề nữ giới để thu hút lượt xem thì cần xây dựng hình tượng chỉn chu, thể hiện tốt giá trị và sức mạnh của họ, bằng không sẽ nảy sinh vấn đề, gây ảnh hưởng tới những cô gái nạn nhân.”
“Cá nhân tôi không đồng ý với cách làm của công ty này cho lắm. Nếu thật sự có lòng muốn giúp đỡ phái nữ thì sao không làm gì thiết thực hơn?”
Lý Chính Chính hưởng ứng ngay: “Đúng là chị Cung!”
Bách Xu Vy hai mắt sáng rỡ: “Chị Chung nói đúng lắm! Em thấy livestream nữ pháp y khám nghiệm tử thi còn hay hơn nhiều!”
Cung Niệm Từ cười: “Tôi xuống trung tâm pháp y dọn dẹp rồi về, mong là tối nay không có án.”
Lý Chính Chính: “Nhưng hôm nay sếp trực ban, khó nói lắm.”
Bách Xu Vy: “Đồng ý!”
Sơn Khang: “Cộng một.”
Vệ Phàm: “Vậy em… cộng 100086?”
Cung Niệm Từ ngẩng đầu nhìn trời: “Chậc… quên mất vị này.”
Kỳ Tang: “…”
Sau đó Cung Niệm Từ rời khỏi đội hình sự.
Kỳ Tang tiếp tục tập trung điều tra tin tức liên quan tới tập đoàn Thanh Phong.
Bách Xu Vy thì tiếp tục xem livestream.
Tầm 10h30, Bách Xu Vy thấy có gì đó không đúng lắm.
Cô đứng bật dậy: “Không… không ổn, hình như người này chết thật rồi!”
Khi nói câu này, Bách Xu Vy nhanh chóng chụp màn hình, zoom lên xem.
Người đàn ông bị Anne, cũng là Bạch Tuyết ‘trừng phạt’, gã trợn trừng mắt, đồng tử phình to.
“Sếp… sếp ơi, em có nhìn nhầm không? Livestream không rõ lắm, nhưng em thấy…” Thấy Kỳ Tang đi qua, Bách Xu Vy vội đưa ảnh chụp màn hình cho anh coi.
Ảnh zoom lên có hơi mờ, Kỳ Tang cũng thấy người này giống như đã chết thật, nhưng không dám chắc chắn, đành hỏi: “Đây là phần mềm livestream gì? Có xem lại được không?”
“May quá, em có thói quen quay màn hình.” Bách Xu Vy nói: “Đoạn giữa đúng là có chỗ rất lạ, chúng ta cùng xem lại nha?”
Kỳ Tang: “Nếu cô biết hotgirl này thì liên hệ thử. Tôi tua nhanh coi lại video!”
Ba livestream phát sóng cùng lúc và chung một chủ đề, nhưng phát tại ba phòng livestream khác nhau.
Người nghi ngờ đã chết kia chính là bạn diễn cặp với Bạch Tuyết, tên Thôi Tuấn Kiệt, nghệ danh Jack Tiểu Kiệt, năm nay 24 tuổi, ban đầu là người mẫu, sau này hot lên nhờ một video ngắn nên ký hợp đồng với công ty trở thành streamer theo lộ trình phát triển mà công ty quy hoạch sẵn.
Gã có vẻ ngoài đẹp trai, rất được săn đón.
Dựa theo tin tức mà Bách Xu Vy tra được, gã có rất nhiều nhân tình nên bị gọi là hải vương[1], thích đu bám phú bà, giờ cũng coi như vai hợp với người. Có điều Bạch Tuyết giúp gã xóa bỏ tin đồn, khen gã là trai tốt.
[1]海王 [Hǎiwáng]: (tiếng lóng) Bắt cá nhiều tay.
Mở đầu livestream, Bạch Tuyết và Tiểu Kiệt dùng bữa ở phòng bếp mở.
Hai người diễn xuất vừa ổn vừa có chem, giống một đôi tình nhân mặn nồng nhưng thực chất mỗi người một dạ.
Diễn đến khúc thức ăn bị bỏ thuốc ngủ, Tiểu Kiệt uống hai ly rượu vang thì ngã ra ghế. Sau đó Bạch Tuyết kéo gã tới trước lò sưởi, dùng dây thừng trói gã vào bàn trà tam giác bằng sắt.
Camera đặt trên giá, chiếu thẳng vào Tiểu Kiệt. Bạch Tuyết cầm dao gọt trái cây tới trước ống kính. Khung hình xuất hiện mặt cô ta, gương mặt vốn xinh đẹp cộng với filter làm đẹp khiến cô ta càng thêm rực rỡ.
Nhìn vào ống kính, cô ta bắt đầu đọc lời thoại đã học thuộc từ sáng: “Tên đàn ông này đến với tôi chỉ vì tiền của tôi. Không lâu trước tôi phát hiện hắn đã có bạn gái! Hắn không những cặn bã, ăn bám mà còn đánh tôi!”
“Mọi người nói xem, tôi nên trừng phạt hắn thế nào đây? Loại cặn bã lừa tiền lừa sắc này không xứng xuất hiện trên đời!!”
Phong cách phòng bếp thuộc tông lạnh, nhưng phòng khách lại rực rỡ lấp lánh, nơi đâu cũng lộ rõ hai chữ ‘giàu sang’. Điều này cũng khiến nội dung thêm livestream thú vị và châm biếm.
Tên ‘cặn bã’ mơ tưởng bước vào hào môn, nên tiểu thư nhà giàu này cũng cố tình trừng phạt gã ở đây.
Content của livestream này rất táo bạo, số lượng người xem không ngừng tăng cao, tới khúc trừng phạt cặn bã chỉ riêng phòng livestream của Bạch Tuyết lượng người xem đã vượt 20 nghìn rồi.
Bình luận càng đẩy bầu không khí lên cao trào. Có người nói muốn thấy tên cặn bã đó bị quất roi.
Bạch Tuyết lập tức cầm roi lên, dùng sức quất vào tên đàn ông đang bất tỉnh.
Kỳ Tang phá án nhiều năm, án lạ nào mà chưa từng thấy, kinh nghiệm cũng coi như phong phú, nhận ra chiếc roi kia còn chẳng phải sản phẩm tình thú mà chỉ là roi đạo cụ chuyên dùng để quay phim, lực rơi xuống rất nhẹ nên không tổn thương tới người bị đánh.
Thêm nữa tên Tiểu Kiệt này diễn ngủ nhìn giả giân, gã còn chẳng nhăn mày, rõ ràng không hề đau. Với thể lực của Bạch Tuyết khó mà kéo gã từ phòng bếp ra phòng khách. Cục sạn rõ nhất là khi Bạch Tuyết vác gã lên vai, gã còn tự bước trên đất vài bước.
Còn về phần trừng phạt, Kỳ Tang tua nhanh tới khúc Bạch Tuyết rút con dao gọt trái cây rồi mới để tốc độ phát bình thường. Trong video Bạch Tuyết cầm dao đi tới trước mặt Tiểu Kiệt đang bất tỉnh, cô vung mấy cái trong không khí rồi nói: “Anh dựa vào gương mặt này để lừa con gái đúng không? Vậy hôm nay tôi sẽ rạch mặt anh!”
Bình luận bắt đầu hùa theo:
[Rạch mặt đã là gì! Giết nó đi 😀🔪]
[Đúng! Giết hắn! Giết hắn!!]
“Suỵt… tôi hận hắn nhưng không muốn làm bẩn tay mình và biến bản thân thành kẻ giết người được! Giết người là sai!”
Đây là câu thoại bên nền tảng yêu cầu Bạch Tuyết nói, chẳng qua nói trong tình huống này có hơi lạc quẻ.
Bạch Tuyết: “Nhưng tôi muốn lấy chút máu đầu tim của hắn! Hắn lừa gạt trái tim tôi, tôi bắt hắn dùng máu đầu tim để trả!”
Nói xong, Bạch Tuyết đâm xuống, nhẹ nhàng cắm vào vị trí tim của Tiểu Kiệt.
Máu đỏ tươi lập tức bắn tung toé nhuộm đỏ cả tấm thảm. Đương nhiên, Bạch Tuyết trước mặt gã cũng dính không ít máu. Đây tuyệt đối không phải ‘một chút’ như Bạch Tuyết nói.
Ngay sau đó, điều bất thường xảy ra.
Toàn bộ khung hình đột nhiên tối thui.
Kỳ Tang chỉnh điện thoại sáng nhất, miễn cưỡng thấy được cảnh Bạch Tuyết chạy ra xa. Có thể thấy màn hình tối đen không phải sự cố livestream, mà là vì biệt thự mất điện. Dù đã chỉnh sáng màn hình lên mức tối đa nhưng vẫn không thấy trong biệt thự đang xảy ra chuyện gì. E rằng Bạch Tuyết đã tạm tắt hình và tiếng livestream.
Kỳ Tang tiếp tục tua nhanh video.
11 phút sau, có điện.
Tiếng và hình livestream được bật lên, Bạch Tuyết cũng xuất hiện trước ống kính.
Nhìn qua thì nội dung không khác gì với trước lúc mất điện, nhưng gương mặt Bạch Tuyết trắng bệch.
Cô ta dí mặt vào sát ống kính che khuất phía sau: “Ừm… lúc nãy mất điện. Mọi người không bị doạ chứ? Được rồi… nội dung livestream hôm nay tới đây thôi. Cảm ơn quà của mọi người, chúng ta… chúng ta hẹn gặp nhau vào kỳ tới nhé!”
So với các kỳ trước được thiết kế kĩ lưỡng thì kỳ này Bạch Tuyết kết thúc quá qua loa.
Kỳ Tang nhăn chặt mày, đinh ninh có điều không ổn.
Bạch Tuyết nói xong thì cúi đầu, dường như đang làm gì đó.
Đợi tới khi cô ta làm xong, màn hình bỗng đen xì nhưng thời gian vẫn ở trạng thái livestream. Cũng tức là động tác lúc nãy của Bạch Tuyết không phải tắt livestream mà là tắt đèn bằng điều khiển từ xa.
Chính vì hành động cúi đầu đó đã lộ ra Tiểu Kiệt bị cô ta che phía sau. Lúc này có vẻ đã chết.
Đây cũng là lý do Bách Xu Vy thấy bất thường.
Xem video xong, Kỳ Tang nói: “Tình hình không ổn, đi, chúng ta tới hiện trường trước. Lý Chính Chính lập tức thông báo cho bên kỹ thuật, pháp y chuẩn bị!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]