Dòng máu tươi đập thẳng vào mặt Hứa Từ.
…
Viên Tiểu Binh đã cùng đường bí lối. Bất cứ lúc nào cũng có người đi qua chứng kiến tất cả, cảnh sát lại đang trên đường tới, hắn hết đường trốn nên bèn ủ mưu kéo Chu Tú chết chung. Một kẻ có khuynh hướng bạo lực như hắn thì ngại gì cá chết lưới rách.
Hứa Từ đáp: “Được, tôi đồng ý với anh.”
Chu Tú tuyệt vọng nhắm mắt. Sau đó cô ta nghe Hứa Từ nói: “Đồng bọn của anh không muốn lộ mặt, nên có mình anh đuổi theo.”
“Giờ anh chỉ có một khẩu súng, khống chế được một người. Nếu tôi theo anh về thôn, trên đường tôi có thể xuống tay với anh bất cứ lúc nào. Hay là tôi đổi với Chu Tú. Anh cầm súng chĩa vào đầu tôi, dẫn tôi về thôn, để Chu Tú theo sau. Như thế thì tốt hơn, anh thấy sao?”
Viên Tiểu Binh đỏ mắt nhìn Hứa Từ một lúc, nhưng hiện tại không có thời gian cho hắn đắn đo. Để Hứa Từ theo sau thì hắn khó lòng yên tâm được nên bị thuyết phục.
Viên Tiểu Binh hạ súng xuống, nói với Hứa Từ: “Mày qua đây, tới cạnh tao thì tao sẽ thả nó! Đừng có giở trò, không thì tao bóp cò!”
“Tôi chỉ là một luật sư mồm mép trên tòa thôi, giở được trò gì ở đây?”
Hứa Từ vừa nói vừa lại gần Viên Tiểu Binh.
Tới trước mặt Viên Tiểu Binh, cậu giơ hai tay, tư thế đầu hàng, Viên Tiểu Binh giữ Chu Tú quay người, khi thấy ổn rồi hắn ta mới thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-tim-duoc-em/3370213/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.