Lương Hi vẫn nhớ như in quãng thời gian học đại học, giai đoạn cô và Kiều Sâm còn đang mập mờ, rõ ràng sắp đâm thủng lớp giấy cuối cùng rồi, chỉ là Kiều Sâm không đâm thủng, trong cơn nóng giận cô đi vào bẫy của một đàn anh theo đuổi cô lúc đó.
Ai ngờ đàn anh kia có ý xấu với cô, lại muốn lén lút hạ thuốc cô và bạn thân, sau khi chưa thực hiện được đã bị bắt nên thẹn quá hóa giận.
Nếu không phải mấy người Kiều Sâm đến kịp thời, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.
Khi đó vẫn là đêm hôm khuya khoắt, cả con đường nhuộm màu sơn đen, Kiều Sâm dẫn cô đi mua thuốc, sau khi mua xong thuốc lại không biết dẫn cô đến con hẻm nhỏ nào, bình tĩnh hỏi cô, vì sao muốn đi vào bẫy của đàn anh đó.
Bỏ chuyện cái bẫy này mang ý xấu qua một bên, rõ ràng cô biết đàn anh này có ý với cô, còn đồng ý lời mời của người ta, phải chăng có ý ám chỉ gì đó?
Kiều Sâm của khi đó, cũng như vậy, giống như ẩn nhẫn sự tức giận, thu lại tất cả cảm xúc về phía sau mặt nạ anh thiết kế tốt, cố gắng khống chế để bản thân không sụp đổ.
Yết hầu anh trượt lên trượt xuống, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khi mở miệng lần nữa cười một tiếng ngắn ngủi, khàn khàn, không nghe ra được là cảm xúc gì: “Em có biết nếu tối nay anh không chạy đến kịp, em sẽ có kết cục gì không?”
Dưới đèn đường mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thoat-khoi-rung-dong/2432659/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.