🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Thố Lạt



Lý do Lý Bồi Cổ không giữ tôi lại, cũng như tôi không ở lại, nếu khi bắt đầu đã nói xong, khi kết thúc cũng không cần nói lời thừa thãi.



Lúc này đây, chỉ là vì an ủi.



Lý Bồi Cổ tự an ủi mình buông bỏ tự do, tôi an ủi những gì mình đã trải qua.



Không quay đầu lại, tôi đi khỏi nhà lao.



Dọc theo đường đi, không nhớ lại gì cả, chỉ là trên làn da còn lưu lại một chút nhiệt độ và xúc cảm, đều là thuộc về anh.



Không ai trông coi tôi nữa, bởi vì ở nhà họ Lỗ, tôi đã được xem như là người của bọn họ.



Hành lang nửa trống rỗng, ánh trăng u nhã tĩnh mịch, từ từ chiếu xuống, giống như trải ra tấm lụa mỏng nhu hòa.



Bỗng nhiên, cảm thấy có bóng người lướt qua trên đỉnh đầu, vạt áo mang theo một cơn gió lạnh.



Mấy ngày gần đây, làm bảo vệ cho Lỗ Gia Thành đã trở thành thói quen, tôi không nghĩ nhiều, suýt nữa đã phản xạ có điều kiện theo sát dấu vệt của người nọ mà nhảy lên xà nhà.



Phản ứng của tôi nhanh chóng, tư thế của tôi phóng khoáng, tôi hoàn toàn có thể lên sân khấu một cách thật tuấn tú -- nếu không có cú vấp té kia.



Không ngờ có người trên nóc nhà quăng vỏ chuối, tôi rất bực mình.



Vội đứng lên từ trong bụi cỏ, lại bật lên một lần nữa, lần này cũng may, đứng vững trên nóc nhà.



Nhưng khi thấy người bị tôi đuổi theo kia thì tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thit-khong-vui/1899180/quyen-2-chuong-90.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Không Thịt Không Vui
Quyển 2 - Chương 90
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.