Sau tối hôm ấy Bạch Linh cứ như người trên mây, đầu óc toàn nghĩ đâu đâu. Rốt cuộc thì bản thân vẫn còn thích Hải Đăng... Dù lý trí đã nói là không được nhưng con tim lại luôn hồi hộp mỗi khi ở riêng với cậu ấy. Mỗi cử chỉ của cậu ấy đều khiến Bạch Linh để ý. Tối hôm ấy là lần đầu tiên cậu ấy chủ động dựa vào Bạch Linh, là lần đầu tiên Bạch Linh thấy Hải Đăng cũng có mặt mệt mỏi yếu ớt như vậy.
Nhớ lại tối hôm đấy, sau khi Hải Đăng ôm Bạch Linh bầu không khí tự dưng trở nên khác lạ bình thường. Cả hai đều không biết nói gì sau đấy, Bạch Linh chỉ kịp chạy tót lên phòng, từ hôm đấy cũng chưa dám nhìn thẳng mặt Hải Đăng. Mỗi lần gặp đều là vừa nói chuyện vừa huýt sáo quay mặt đi chỗ khác, mọi người trong nhóm đều thấy khó hiểu.
Vì Hải Đăng cũng bị thương nên mặt cũng có băng dán cá nhân, Bạch Linh và Hải Đăng lại bị cả bọn trêu lần nữa, đến đánh nhau cũng cùng nhau đi đánh nhau.
Khải Hoàng vẫn thi thoảng ghé qua xàm xàm cãi nhau với Bạch Linh nhưng có cầm theo rất nhiều đồ ăn vặt, lại toàn là đồ Bạch Linh thích, vì vậy mỗi lần gặp nhau là bụng Bạch Linh lại căng cứng hết cả lên vì no. Bạch Linh nhìn lại thì hốt hoảng vì có vẻ mình béo lên không ít, liền nhìn Khải Hoàng như kẻ thù. Khải Hoàng thì chỉ luôn mỉm mỉm cười giả đò không liên quan.
Chẳng mấy chốc mà đến đợt thi kĩ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thich-meo-thich-phi-cong/2230419/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.