Bạch Linh bị Bạch Anh mắng cho một trận vì về trước, may mà Bạch Linh giấu được là mình uống bia.
Bạch Linh cũng không nhớ rõ là mình về tới phòng kiểu gì, nhưng Bạch Linh nhớ là có thấy một mùi thơm quen thuộc luôn lởn vởn quanh mình lúc đấy. Có cảm giác là Hải Đăng, hôm qua hình như cũng lơ mơ thấy hình dáng cậu ấy... nhưng không thể nào, rõ ràng là Bạch Linh đi với Khải Hoàng mà. Bạch Linh tự vỗ vỗ mặt mình, không được hoang tưởng nữa. Tuy tự nói là thế, nhưng trong lòng Bạch Linh vẫn không thể ngừng nhớ về Hải Đăng. Tình cảm đúng là thứ dây dưa khó buông bỏ.
Chẳng mấy chốc mà đến đêm giao thừa, cả nhà Bạch Linh cùng du khách tập trung ở trong khu vườn cùng nhau ngắm pháo bông và chào năm mới. Mắt Bạch Linh chỉ cần nhìn trong 0,001s là đã có thể thấy Hải Đăng cũng đứng ở gần đấy.
Tất cả mọi người cùng nhau đếm ngược thời khắc chuyển giao nữa năm cũ và năm mới, mặt ai cũng vui vẻ gạt lo âu cầu cho một năm mới an lành.
- Đây là lì xì của hai đứa, cầu chúc cho các con luôn có đủ sức mạnh để làm tốt mọi việc trong cuộc sống.- Bố mẹ Bạch Linh chìa 2 hồng bao truyền thống đỏ chói về phía Bạch Linh và Bạch Anh.
Bạch Linh và Bạch Anh đều hớn hở nhận lấy lì xì như hai đứa trẻ, miệng nhoẻn ra cười gần tới mang tai.
- Con vừa đi làm không lâu nhưng đây coi như là tấm lòng hiếu thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thich-meo-thich-phi-cong/2230409/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.