Sáng hôm sau, Bạch Linh nhanh chóng thức dậy soạn sửa đi đến lớp, cô là sinh viên đại học năm 2 chuyên ngành về IT.
Dù vậy, ước mơ có thể trở thành một MC chuyên nghiệp luôn cháy bỏng trong tâm trí Bạch Linh. Còn nhớ cách đây 2 năm, Bạch Linh đấu tranh lại bố mẹ để muốn học về chuyên ngành mình yêu thích, tuy nhiên vẫn không thể lấn át được sức nặng của người đàn bà quyền lực nhất nhà- mẹ cô. Lúc đó Bạch Linh cảm giác như phải từ bỏ giấc mộng thanh xuân của mình vậy, bước vào ngôi trường đại học với ngành IT khô khan...
Ngáp dài trên bàn, Bạch Linh lấy bút chọc chọc Đức Bình.
- Sắp tới giờ nghỉ chưa rồi, tý ăn gì đây?- Bạch Linh hỏi.
- Hmm, để gọi thêm Đăng với Triết đi, rồi cả lũ đi ăn luôn.- Đức Bình cười cười.
- Oke. Tôi muốn ăn sườn nướng!!- Bạch Linh vừa nói vừa chảy nước dãi.
- Đồ tham ăn.- Hải Duy bên cạnh trêu trọc.
Câu lạc bộ này là 3 người bọn họ lập nên, nhớ lúc còn mới vào học, vì chất giọng như đàn ông của mình mà Bạch Linh bị 2 người trêu lên trêu xuống, có lẽ cũng vì thế mà thân nhau như những người huynh đệ lâu năm, dễ dàng hợp ý với nhau, cũng vì thế mà anh em cũng không coi Bạch Linh là con gái mà là hảo huynh đệ.
Reng reng reng.
Tiết học cuối cùng kết thúc. Bọn Bạch Linh uể oải nhấc mông ra khỏi ghế, cùng nhau đi qua chỗ năm nhất của Hải Đăng và Hữu Triết.
Nói sao nhỉ, về bốn người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thich-meo-thich-phi-cong/139512/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.