Ngày hôm sau ta ăn uốngno đủ, cảm thấy mỹ mãn ngồi ở trong xe tù đi kinh thành cùng Tiểu Hoàng. TiểuHoàng sờ sờ mảnh vài bông trắng bao lấy đầu ta, chớp mắt to ngập nước của hắn,rất là kỳ quái: “Tiểu Dật, ngày hôm qua ta còn trông thấy bao vải trắng bẩnthỉu cũ kỹ trên đầu ngươi, trong vòng một đêm sao thành mới?”
... Ta có thể nói mảnh vải bông trắng này là xé từ áo của Yến Bình không?
Tiểu Hoàng nghe xong đại khái sẽ cả kinh tròng mắt cũng rơi xuống a?
Lúc trước hắn hận ta tận xương, ngay cả ta cũng không nghĩ ra, bất quá chỉ nóicho hắn mình là nữ tử, lại trêu chọc đến tấm lòng thương hương tiếc ngọc củahắn, tự xé áo của mình băng bó vết thương cho ta.
Ta sờ sờ mặt của mình, da dày thịt khô, khẳng định không coi là đẹp... Năm đókhi hắn dùng mỹ nam kế với ta, ta thật bị mê hoặc, nếu như là năm đó... Nếu nhưlà năm đó thật tốt a?
Năm đó ta hận không thể không màng sống chết vì hắn...
Đáng tiếc, đêm qua khi hắn băng bó vết thương trên đầu cho ta, toát ra một câu:“Theo bản lĩnh của ngươi, có thể tránh được, vì sao không tránh?”
Hai mắt ấm áp kia thẳng tắp nhìn vào ta, nhiều năm như vậy ta thủy chung khônghiểu rõ tâm tư của hắn, hôm nay cũng lười suy nghĩ, lúc này vẻ mặt cợt nhả: “Tangốc!”
Hắn gõ một cái trên đầu ta, một dòng máu lập tức chảy ra, ta lại không cảmthấy, còn cười sáng lạn, hắn đã biến sắc, vừa sốt ruột vội vàng lấy thuốc cầmmáu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thi-tam-chem/52045/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.