Ta mới đáp ứng Đồng báphải bình an còn sống, tỉnh dậy liền phát hiện mình tới một chỗ xa lạ, tay chânbị trói thật chặt, tùy ý ném lên trên một cái ván giường thô ráp nhấp nhô.
Bên cạnh ánh đèn có một tiểu đạo cô ngủ gà ngủ gật, da trắng, lông mi hơi vểnh,mặt mày mềm mại, nhìn thế nào đều không giống như là ác đồ cướp tiền.
Ta thầm hận Phượng Triêu Văn gióng trống khua chiêng tứ hôn, khiến một An phủ nghèođến không có cướp chịu thăm biến thành mục tiêu mơ ước của cướp, mới ngủ mộtgiấc ta liền chuyển chỗ ở.
Đạo cô kia vừa mới mở mắt liền lộ ra sát khí: “Nghịch tặc, ngươi cuối cùng đãtỉnh!”
Ta thấy, xưng hô này chẳng hề thỏa đáng.
Ta khẽ mỉm cười: Xưng hô của đạo cô, bây giờ An Dật không nhận nổi, ta cảm thấyđể dùng gọi các hạ, thích hợp hơn nhiều!” Chuyện cướp người như vậy, không phảilà giặc cướp thì là ai?!
Nàng xoẹt một tiếng, rút kiếm ra, để ngang trên cổ ta, mắt tiểu cô nương lộ vẻhung ác, hẳn là tiểu đạo cô ác độc.
“Có tin bần đạo một kiếm kết liễu tên giặc như ngươi hay không?!”
Ta lui về phía sau: “Đạo cô cẩn thận, lưỡi kiếm sắc bén không có mắt! Tại hạcùng với đạo cô không hề thù hận, đạo cô tức giận như vậy, không biết từ đâu màđến?”
Nàng khinh miệt cười một tiếng: “Ngươi là giặc phản quốc đi theo địch, chẳngnhững đầu địch, còn giống trống khua chiêng làm hoàng hậu của cẩu hoàng đế ĐạiTề, phi! Thật là mất thể diện nhiếp chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-thi-tam-chem/3228586/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.