16.
Lúc nhìn thấy Thác Bạt Lộ là ngày thứ hai sau khi ta tiến cung.
Bắc Lương thế như chẻ tre xuống Nam Đường, m.á.u chảy thành sông, đói lả đầy đất.
Chu Nguyên Dật lại còn đang ca múa mừng cảnh thái bình, trong cung xem chán, còn muốn ra ngoài cung tìm mới mẻ.
Ta đã mài trâm cực kỳ sắc b.é.n, luyện tập hàng trăm hàng ngàn lần cách đ.â.m t.h.ủ.n.g cổ họng một người.
Ta không biết lúc này Chu Nguyên Dật vì mạng sống đã xưng thần với Bắc Lương, hơn nữa còn nghênh đón Thác Bạt Lộ vào trong cung.
Lúc ta vào điện hiến vũ, Chu Nguyên Dật đang đuổi theo vũ nữ.
Toàn bộ lực chú ý của ta đều ở trên người Chu Nguyên Dật, không nhìn thấy Thác Bạt Lộ.
Ta cùng Chu Nguyên Dật vui đùa trêu chọc nhau.
Có lẽ là ba năm này ta cũng thay đổi rất nhiều, Chu Nguyên Dật vậy mà không có nhận ra ta là thê muội của hắn.
Chu Nguyên Dật ôm ta vào trong ngực, khen eo ta nhỏ, da mềm mịn lại thơm, là vưu vật nhân gian.
Ta cười duyên rút cây trâm trên đầu, toàn lực đ.â.m vào cổ Chu Nguyên Dật.
Nhưng có người bắt được cánh tay ta, ta bị đè nặng xuống đất.
Chỉ kém một chút, chỉ một chút nữa thôi là ta có thể g.i.ế.t Chu Nguyên Dật.
Nhưng ta đã thất bại.
Ta không cam lòng gào thét giãy dụa, ta liều mạng bò về phía Chu Nguyên Dật.
Coi như là cắn là gặm, ta cũng muốn x.é được một miếng thịt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-theo-y-nguoi/3327124/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.