5.
Ánh trăng sáng của hắn là Phùng Uyên, người vừa mới được gọi lại sau cuộc sống lưu vong.
Phu quân của Phùng Uyên qua đời vì bệnh tật, để lại những đứa trẻ mồ côi và góa phụ.
Phu quân của nàng ta là huynh trưởng của Thác Bát Lộ, cựu hoàng tử của Bắc Lương, người đã bị phế truất vì chọc giận hoàng đế của Bắc Lương, và sau đó bị đày đến biên giới.
Nếu không có sự việc lúc đó, nàng ta hiện tại chính là thái tử phi, tương lai là hoàng hậu.
Nhưng số phận đã trêu đùa nàng ta, và giờ nàng ta chẳng còn lại gì.
Vốn dĩ thân phận của ta, rất khó để được gặp nàng ta, nhưng hoàng hậu đã gọi ta đi, vì vậy ta phải đi.
Hoàng hậu bảo ta mặc một chiếc váy khiêu vũ màu đỏ, bộ váy mà Phùng Uyên yêu thích trong quá khứ.
Vì vậy, ta mặc đồ đỏ, Phùng Uyên mặc đồ trắng, và cùng nhau xuất hiện trong bữa tiệc của hoàng cung.
Đây là lần đầu tiên ta gặp nàng ta, và chúng ta thực sự có một số điểm tương đồng với nhau.
Tuy nhiên, chúng ta cũng rất dễ phân biệt, nàng ta người Bắc Lương, cao hơn ta, ta người Nam Đường, khuôn mặt ôn hòa hơn nàng ta.
Khi Thác Bạt Lộ nhìn thấy ta ăn mặc như vậy, sự lạnh lùng trong mắt hắn như biến thành nhiều nhát dao và đâm ta.
“Vạn Thư, ngươi có thể góp vui bằng một điệu múa không?” Hoàng hậu hạ lệnh.
Ta tuy là cung nữ, nhưng cũng là người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-theo-y-nguoi/3327118/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.