Đối với vụ án hỗ trợ bào chữa Lục Tuân đưa, Tiền Duy lật qua lật lại qua loa đại khái vài cái, vậy mà vụ án này lại là án hôn nhân, mặc dù không đề cập đến vấn đề tài sản, nhưng lời ní của đương sự lặp lại rất nhiều, lại còn hỗn loạn xen lẫn rất nhiều tình cảm cá nhân. Vì vậy luật sư tiếp nhận hồ sơ phải bỏ rất nhiều tâm tư, tinh lực để sắp xếp cũng như sáng lọc thông tin hữu dụng. Tiền Duy nhìn thoáng qua nhật biểu (thời khóa biểu trong ngày),quyết định bỏ án này đặt qua một bên, chờ qua năm mới sẽ hẹn gặp mặt đương sự nói chuyện trực tiếp.
"Cô còn chưa đi?"
Bận rộn cả một buổi chiều Tiền Duy hoàn toàn quên bằng sạch mọi chuyện bên lề, cho đến khi tới giờ tan ca Lục Tuân đi đến trước mặt mình, cô mới ý thức được tối nay mình có buổi họp lớp.
Tiền Duy hỏa tốc thu thập văn kiện trên bàn, vừa thu dọn vừa liến thoắng: "Đi chứ đi chứ, Lục Tuân anh đợi tôi một lúc! Thuận tiện cho tôi đi nhờ xe với."
Lục Tuân từ chối cho ý kiến, thế nhưng bước chân của anh quả thật có chút chậm lại, cuối cùng Tiền Duy cũng đuổi kịp cùng anh bước vào thang máy.
Lục Tuân lái xe Bentley màu đen không gian rộng rãi thoải mái, làm Tiền Duy không thể không cảm khái có tiền thật tốt. Tuy rằng anh ta và mình có chút thù riêng, Tiền Duy cũng không thể chối cãi rằng, cái tên Lục Tuân này làm cái gì cũng đều rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-them-yeu-duong-voi-lao-ban/2901460/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.