Tiền Duy bị tiếng chuông điện thoại ồn ào đánh thức, cô cảm thấy toàn thân có chút đau nhức, mơ màng cầm điện thoại, ngón tay theo bản năng vuốt vuốt màn hình nhận điện thoại, vuốt cả nửa ngày mới phát hiện cầm trong tay lại là chiếc điện thoại cũ đã qua sửa chữa, là loại lưu hành rất phổ biến của mười năm trước. Nếu như lúc này mà cô còn cho rằng mình đang nằm mơ, thì cái âm thanh quang quác của Tiền Xuyên truyền đến từ di động ngay sau đó làm cho Tiền Duy lập tức tỉnh táo một nửa.
"Tiền Xuyên? Khi nào thì em về nước?"
"Tiền Duy, đầu chị toàn óc bã đậu hả? Về nước cái gì mà về nước? Hiện tại em đang ở kí túc xá nam tòa số hai khu đông, chị tới đây nhanh đi."
Tòa hai ký túc xá nam khu đông? Tiền Duy bối rối nghĩ cả nửa ngày, lại nhìn bốn phía xung quanh một chút, nói hoàn toàn xa lạ cũng không đúng, nơi đây rất hiển nhiên là một phòng kí túc xá nữ, trong phòng có hai kệ trên dưới tất cả tạo thành bốn cái giường, một bên khác đặt bốn cái bàn học nhỏ. Tiền Duy lại nhìn thêm lần nữa, càng nhìn càng thấy quen thuộc, càng nhìn mồ hôi lạnh trên người cũng rớt xuống càng nhiều.
Đây, đây chính xác là kí túc xá đại học của mình mà! Cô dùng sức nhéo mình một cái, đau. Đau quá đi mất! Tiền Duy ngửa đầu nhìn tờ lịch treo trên vách tường, ngày 12 tháng 9 năm 2009. Đúng là năm 19 tuổi ấy của cô rồi.
Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-them-yeu-duong-voi-lao-ban/2901452/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.