Lục Tuân nói xong, thản nhiên đưa tay lên lau vết máu dính trên khóe miệng. Nhìn thoáng qua Tiền Duy, sau đó ôm chậu xương rồng kia rời đi.
Phong ba bão táp đã qua, những người vây quanh xem náo nhiệt dần dần tản ra, Tiền Duy cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại đang là giờ cơm trưa, cô cũng có chút đói bụng, liền xoay người đi về phía nhà ăn.
"Tiền Duy!" Lúc này Tiền Xuyên mới phản ứng lại, cậu nhanh chóng đuổi theo Tiền Duy với thái độ kịch liệt.
Đuổi theo Tiền Duy đến bàn ăn, cậu chất vấn, "Nói mau, có phải chị cũng thích cái tên tiểu bạch kiểm Lục Tuân kia không?"
Tiền Duy đang ăn sườn xào chua ngọt, nghe vậy thì trợn mắt: "Em thật sự không biết là mình đã may mắn thoát khỏi một tình huống xấu hổ à."
"Cái gì mà xấu hổ? Chẳng lẽ chị cảm thấy em đánh không lại tên tiểu bạch kiểm Lục Tuân?"
"Đúng là đánh không lại." Tiền Duy khinh thường nói, "Em đừng cảm thấy mình học thể thao thì sẽ khỏe hơn người khác, nhìn bề ngoài Lục Tuân gầy gò ốm yếu, sao em biết được bên trong người ta có cơ bắp hay không?"
Đời trước, Tiền Xuyên khiêu khích Lục Tuân, kết quả không chỉ đánh không lại mà còn bị Lục Tuân phản công thành cái đầu heo. Đừng bị vẻ ngoài nhã nhặn, trầm ổn của anh chàng Lục Tuân này lừa, trong lòng tên này nham hiểm như than, đánh người thì chuyên gia đánh vào mặt, hoặc chọn những nơi không nguy hiểm đến tính mạng mà xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-them-yeu-duong-voi-lao-ban/2901449/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.