Thẩm Y Nhiên nói đúng, Vân Tử Y là người đưa dao, chính hắn mới là người đâm con dao đó vào người Thiên Nhu.
Nếu trước đó, hắn không ra tòa làm chứng thì Thiên Nhu sẽ không phải vào tù.
Hắn chỉ nhìn thấy Vân Tử Y ngã xuống cầu thang, tin lời người nhà họ Vân, chưa bao giờ nhìn thấy Lâm Thiên Nhu đẩy người, vây mà trước tòa hắn lại nói chính Lâm Thiên Nhu đẩy Vân Tử Y xuống lầu.
Là hắn, chính hắn đẩy người mà hắn yêu thương nhất vào tù.
Diệp Minh Tu đột nhiên loạng choạng khụy gối xuống đất, dùng sức đấm vào lòng ngực của mình.
Đau… đau quá…tim hắn thật sự rất đau!
Nỗi đau này dù hắn có đấm thế nào đi chăng nữa, dường như hắn cũng không thể trút bỏ được.
“A…A…A…” - Trong miệng hắn phât ra tiếng gào thét khàn khàn giống như đang khóc.
Những lời nói trong quá khứ vang vọng trong đầu hắn.
Cô liên tục nói với hắn rằng cô bị oan, nhưng hắn không tin, hắn lúc đó chỉ nghĩ đến việc trả thù cô và nhà họ Lâm.
Hắn đem pháp luật như một lưỡi dao sắc bén đâm cô khắp người.
Hắn chà đạp lên tôn nghiêm, niềm kiêu hãnh và sụ ngây ngô của cô…nát thành từng mảnh.
“Minh Tu, anh có tin trên đời này có thể một đời một kiếp chỉ yêu một người không?”
“Em tin sao?”
Em tin, nếu một người thật sự yêu một người khác, như vậy đời này sẽ không đi yêu một người khác. Nếu có thể yêu một người khác, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389702/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.