Thẩm Y Nhiên không ngờ Hàn Tử Sâm lại mang cô đến linh đường nhà họ Hàn.
Chỉ là… anh mang cô đến đây cũng không nói một lời, chỉ cụp mắt nhìn vào bức di ảnh, nhưng bàn tay của anh lại nắm chặt lấy tay cô, không cho cô rời đi.
“Anh đưa tôi đến đây để làm gì?” - Cô không nhịn được hỏi.
“Em còn nhớ lần trước em đã nói gì với anh ở đây không?” - Anh chậm rãi nói.
Ký ức ngày xưa chợt quay về, Thẩm Y Nhiên lại nói dối: “Tôi không nhớ.”
“Em không nhớ à?” - Hàn Tử Sâm đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Nhưng mà anh nhớ rất rõ.”
Hàn Tử Sâm xoay người lại, đôi mắt đào hoa nhìn sâu vào mắt cô.
Thẩm Y Nhiên cảm thấy ngộp thở, gắng gượng nói: “Hôm nay cảm ơn hai vệ sĩ đã giúp đỡ tôi, bây giờ tôi muốn về nhà. Nếu anh muốn bàn lại chuyện cũ với tôi, tôi không muốn nghe.”
Nhưng anh chỉ nắm lấy tay cô và đặt lòng bàn tay của cô lên má anh.
“Khi đó, ở chỗ này, em nói với anh, em sẽ yêu anh cả đời, mãi mãi ở bên cạnh anh, không bao giờ rời xa anh.” - Anh hạ giọng thì thầm, trong ánh mắt hiện lên sự khao khát cháy bỏng.
Cô nhớ, cô nhớ mình đã hứa sẽ yêu anh, hứa sẽ ở bên anh… nhưng bây giờ thì sao…
“Vậy thì sao? Lúc đầu, không phải anh cũng nói rằng anh yêu tôi sao? Nhưng đó anh lại đổi ý nói không muốn yêu nữa và muốn chia tay.” - Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389697/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.