Khi Thẩm Y Nhiên quay lại nhà hàng, Lâm Thiên Nhu vội vàng bước tới hỏi: “Em có sao không? Những người muốn bồi thường đó không làm gì em chứ?”
Thẩm Y Nhiên lắc đầu: “May mắn cũng không có gì xảy ra.”
“Vậy thì tốt.” - Lâm Thiên Nhu thở phào nhẹ nhõm: “Nếu bọn họ thật sự tới gây sự thì chị sẽ đưa tiền cho bọn họ, phòng ngừa cửa hàng có người bị thương tổn.”
“Không cần đâu, chuyện này đã giải quyết xong rồi.” - Thẩm Y Nhiên nói: “Những người kia cũng sẽ không dám gây rối nữa.”
Dù sao nếu bọn người đó không quá ngu ngóc, sẽ không bỏ qua lời cảnh cáo của Cố Lệ Thần.
Lâm Thiên Nhu còn muốn hỏi cái gì, phía ngòa truyền đến giọng nói quen thuộc: “Y Nhiên, tớ biết đến đây sẽ gặp cậu mà.”
Tần Giao Liên ngồi xuống, bàn, gọi một ít đò ăn vặt vừa ăn vừa than phiền với Thẩm Y Nhiên đang dọn dẹp một bên: “Y Nhiên, cái tên Bạch Chính Đình đó mới là tên lừa đảo, ngày xưa gặp mặt mình cứ nghĩ hắn ta chỉ là thường dân như chúng ta, cùng lắm là con nhà khá giả đi. Hắn ta còn nói với mình hắn ta là con riêng, hừ… tớ mới tìm hiểu được hắn ta vậy mà là người thừa kế duy nhất của Bạch gia ở thành phố T.”
Thẩm Y Nhiên cười cười: “Không phải cậu hôm trước còn khoái chí nói đã chia tay anh ta khi mới hẹn hò 2 giờ sao?”
Tần Giao Liên khóc không ra nước mắt: “Hắn ta đến tận công ty của mình, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389671/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.