Buổi sáng, Thẩm Y Nhiên tỉnh lại, cơn đau truyền đến từ các đầu ngón tay, cô ngơ ngác nhìn những đầu ngón tay được băng bó của mình.
"Còn đau sao?” - Một giọng nói trầm ấm vang lên.
Cô đưa mắt nhìn về phía Hàn Tử Sâm, ngẩn ngơ nhớ ra cái gì đó, vội hỏi: "Cuốn album ảnh của tôi đâu?”
Hàn Tử Sâm cau mày: “Em sẵn sàng mạo hiểm mạng sống chỉ vì cuốn album này sao? Hôm nay may mắn chỉ bị thương nhẹ, nếu vết bỏng lớn hơn thì sao?”
“Album ảnh này rất quan trọng với tôi.” - Thẩm Y Nhiên nói.
“Chẳng lẽ nó quan trọng hơn đôi tay của em.” - Hàn Tử Sâm trầm giọng xuống.
“Nó rất quan trọng, dù là có phỏng năng hơn cả hai tay, tôi vẫn giữ nó.” - Thẩm Y Nhiên cúi đầu đáp.
Câu trả lời của cô khiến anh vô cùng tức giận, tức giận vì cô không trân trọng bản thân, cũng tức giận chính mình rằng anh lại quan tâm đến cơ thể nhiều hơn cả cô, hóa ra anh không muốn nhìn thấy cô bị thương dù chỉ một chút.
“Album ảnh của tôi đâu?” - Cô lo lắng nhìn anh hỏi.
Hàn Tử Sâm thở dài, đứng lên mở chiếc tủ gần đó, lấy cuốn album đưa về phía cô.
Thẩm Y Nhiên nhận lấy cuốn album, mở ra nhìn những bức ảnh bên trong mai hắt không khỏi đỏ ửng.
Một số bức ảnh đã bị cháy biến dạng, bên trong rất may vẫn còn những bức ảnh nguyên vẹn.
Cô đóng cuốn album lại, nhìn Hàn Tử Sâm nói: “Cám ơn anh hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389664/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.