Khi nói ra lời này, cô không nhìn ra cơ thể anh cứng đờ.
“A Nhiên tỷ muốn nhìn thấy Hàn Tử Sâm sao?”
“Không có gì gọi là muốn hay không, anh ta cùng tôi là người của hai thế giới.” - Cô lắc đầu nói: “Nhưng mà nhắc đến, bóng lưng anh ta khi mặc âu phục có phần giống với lưng của A Tử. Tôi nghĩ nếu A Tử của tôi mặc bộ âu phục đó trông nó cũng phải rất đẹp.”
Anh mím chặt đôi môi mỏng và không nói gì.
Thẩm Y Nhiên lại nói: “Hãy tiết kiệm một số tiền và mua cho A Tử một bộ âu phục cho mùa xuân nhé. Sau đó, A Tử sẽ mặc nó khi đi tìm việc, sẽ rấp đẹp nếu cậu mặc nó đi phỏng vấn.”
“Một ngày nào đó khi A Nhiên tỷ nhìn thấy Hàn Tử Sâm, chị sẽ nói cái gì?” - Anh đột ngột hỏi.
Thẩm Y Nhiên bỗng nhiên rơi vào trầm mặc, một lát sau cô nở nụ cười tự giểu: “Xin anh ta buông tha cho tôi.”
Hàn Tử Sâm sửng sốt: “Chỉ có như vậy thôi sao?”
“Ừm.” - Cô gật đầu.
“A Nhiên tỷ không muốn nói cho anh ta biết chị bị oan sao? Không phải chị muốn anh ta lấy ngược vụ án cho chị sao?”
“Vô ích thôi. Lúc đó Giao Liên vì chuyện của tôi mà chạy đến công ty anh ta, cầu xin được gặp anh ta nhưng anh ta không muốn gặp. Khi ở trong nhà lao, tôi không từ bỏ ý định mà viết thư cầu xin anh ta, nói rằng cái chết của vị hôn thê của anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu/3389640/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.