-Nếu cô chết ở đây vì sốt tôi cũng sẽ liên lụy, vậy nên cho cô ba giây mở mắt ra.
Sợ gì chứ, cô bây giờ chả nghe lọt câu chữ nào.
Thấy cô vẫn im lìm, không bỏ lời của anh vào tai, giong anh đanh lại gọi.
-Mai Ngọc Hân!
Dứt lời, Mai Hân mơ màng mở mắt sau đó liền nhanh như chớp chui vào lòng Long Đại, hai tay vòng qua eo ôm chặt lấy anh.
-Lạnh quá, cho tôi ôm anh một lát.
Hơi nóng trong cơ thể cô khiến anh không nói gì, yên lặng để cô ôm. Long Đại cúi đầu nhìn cô gái trong lòng mình rồi từ từ ngẩng lên.
Cách lớp áo sơ mi vủa Long Đại, từng luồng hơi nóng nơi cơ thể cô anh liền có thể cảm nhận được, quả thật đang nóng sốt.Ngồi trong lòng anh, cô chợt cựa quậy, mắt vẫn nhắm, dường như lạnh quá khiến cô không thể nằm yên được.
-Mai Ngọc Hân, nếu cô còn tiếp tục cựa quậy thì tôi sẽ không ngại mà ném cô ra đâu.
-Tôi lạnh.
Thấy cô cứ run lên mãi, Long Đại liền chau mày, một lát sau chợt vòng tay ôm chặt lấy cô như để truyền hơi ấm. Cách này quả thật hiệu quả, một lát sau cô liền không nhúc nhích nữa ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của anh. Chính Long Đại cũng chẳng hiểu sao mình lại làm thế với cô nhưng chỉ là một cái ôm, với anh cũng chẳng có gì to tát. Đây đâu phải người phụ nữ duy nhất anh ôm, cô gái này cũng nằm trong số đó.Nghĩ tới đây, Long Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu-cung-chang-the-thuong/2965880/chuong-23.html