Hết tuần cô cũng xuất viện,lúc này cô đang nằm trên giường,vì vết thương đang trong thời gian lành lại nên Long Đại không để cô tự ý đi lung tung.Muốn đi đâu phải gọi anh hoặc cô Quế giúp,nhiều lúc cô bảo anh làm quá vấn đề lên,cô bị thương ở lưng nhưng chân thì hoàn toàn bình thường vẫn đi được,thế nhưng đáp lại cô chỉ là nụ cười cùng cái hôn nhẹ nhàng trên đỉnh đầu của anh.
- Alo,Mai Hân là em đúng không?
Tiếng Tố Châu vang lên trong điện thoại.
-Là em.
Vì điện thoại đã lạc mất trên du thuyền nên giờ cô đang dùng chiếc điện thoại mới.
-Rốt cuộc là em còn nhớ đến chị không thế? Thời gian qua em ở đâu? Chị không có cách nào liên lạc được cho em.
Tiếng tức giận của Tô Châu vang lên bên tại.
-Thời gian qua em chỉ là...làm một số chuyện,không may làm mất điện thoại đến hôm nay mới gọi cho chị.
-Em thật là, làm chị lo quá trời.
Tố Châu hờn dỗi,giọng cũng nhỏ dần đi.
- Em xin lỗi, dạo này chị vẫn khỏe chứ?
- Vẫn khỏe, chỉ là từ lúc em rời công ty chị cũng không nhận để quản lí nghệ sĩ nào nữa. Công ty muốn công bố chuyện này nhưng chị muốn đợi ý kiến của em. Nhiều fan hâm mộ của em nhắn về cho công ty hỏi tại sao không thấy em xuất hiện nữa. Cả báo chí cũng hỏi rất nhiều.
Cô nghe Tố Châu nói nhất thời yên lặng.
-Tố Châu,nhờ chị sắp xếp cho em một buổi họp báo.
- Hả?Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu-cung-chang-the-thuong/2965814/chuong-57.html