Mọi người xung quanh vốn yên lặng xem náo nhiệt, lúc này cũng phát ra một trận ồn ào. Bọn họ không nghĩ tới Đoàn Lan Khuê vậy mà dám ra tay đánh công chúa, bọn họ có chút hối hận vì không lập tức rời đi, Lê Hoài Ân điêu ngoa ai không biết? Bây giờ ở chỗ này chịu thiệt, bọn họ đều thấy được con người chật vật của nàng ta, nếu bị nàng ta ghi nhớ, sau này cũng phải gặp xui xẻo.
"Ngươi... Ngươi dám đánh bản công chúa! Ngươi muốn chết!"
Lê Hoài Ân đau đớn cộng thêm tức giận mà gào lớn.
Lê Thành Trung sắc mặt đen như than tiến lên.
"Dám ra tay với hoàng thất, lá gan của nàng cũng thật là lớn. Người đâu mau bắt nàng ta lại cho ta..."
Hộ vệ nghe lệnh tiến lên, mấy người Trương Đài cũng sẵn sàng tiến lên, hộ vệ vương phủ tay để sẵn trên chuôi kiếm.
Đoàn Lan Khuê cho bọn họ một ánh mắt không cần phải xen vào.
"Vút... Vút..."
Người vừa đưa tay đến muốn bắt nàng đã bị nàng dùng roi ngựa đánh xuống, những kẻ kia lập tức ăn đau phải rụt tay lại.
Những kẻ này cũng không thực sự dám dùng ra bản lĩnh thực sự để tấn công nàng, chỉ nghĩ muốn bắt người mà không tổn hại đến nàng mà thôi.
Bọn họ rất rõ ràng, nếu bọn họ thực sự dám ra tay với nàng, vậy thì những hộ vệ của vương phủ và mấy người Trương Đài sẽ xông lên, vậy người chịu thiệt vẫn là bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng không nghĩ đến, Đoàn Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-yeu-cung-chang-the-thuong/2965774/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.