Chương trước
Chương sau
Cố Mạn Yên bị anh hù dọa, run sợ ngồi im lặng trên đùi anh, Âu Cung Ngụy thấy cô ngoan ngoãn như vậy liền hài lòng cầm ly sữa lên uống, sau đó để cô trong lòng bản thân tiếp tục làm việc.

thân hình Cố Mạn yên nhỏ nhắn, nên có cô trong lòng vẫn không ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của anh, còn cô ngồi trong lòng anh cảm thấy rất thoải mái, đầu dựa vào ngực anh ngủ quên lúc nào không hay.

Âu Cung Ngụy tập trung làm việc, đến khi nghe thấy tiếng thở đều đặn của cô mới sực nhớ, trong lòng vẫn còn con mèo nhỏ, cúi đầu nhìn cô, thấy cô đã ngủ, anh đưa tay vén nhẹ sợ tóc của cô ra sau tai, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy cô trở về phòng, động tác của anh rất nhẹ dàng, lại còn rất dịu dàng, nên không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.

sau khi đặt cô trên giường, lấy chăn đắp cho cô xong, anh liền trở lại phòng làm việc giải quyết nhanh công việc, sau đó trở lại phòng ôm lấy cô cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

~~~~~~~~~~*~~~~~~~~

" nếu cô đến tìm tôi vì chuyện hôn sự, thì không cần nói nữa". Cao Chí Minh lạnh lùng lên tiếng, hắn cũng không để ý đến sắc mặt của Tần Tuyết Phi khó coi như thế nào.

Tần Tuyết Phi nghe hắn nói vậy, nhất thời im lặng, cô cố gắng hít thở lấy lại bình tĩnh sau đó mới lên tiếng.

" Chí Minh, tôi biết anh không thích tôi, nhưng anh cho chúng ta cơ hội được không, chúng ta có thể tìm hiểu, sau đó anh đồng ý hay không cũng không muộn mà". cô nói như van nài hắn, cô không biết, cũng không thể hiểu được tại sao bản thân từ hận hắn lại chuyển sang thích hắn, lại thích hắn nhiều như vậy, cô chỉ mong bản thân bởi vì ở gần hắn nên mới sinh ra cảm giác lầm tưởng như vậy.

" Tuyết Phi, tôi không mối quan hệ trước kia của chúng ta vì chuyện này sau này sẽ mất đi, cô đừng cố chấp như vậy có được không". Cao Chí Minh hắn thực sự không hiểu, rõ ràng cô biết người hắn yêu là ai, tại sao lại chấp nhận chứ, hắn cũng không phải kẻ ngốc mà không nhìn ra cô là đang thích hắn.

" tôi chính là không muốn duy trì mối quan hệ trước kia của chúng ta, Mạn Yên cũng đã có người thương của cô ấy, anh vẫn còn không chịu bỏ cuộc sao". Tần Tuyết Phi tâm tình kích động lên tiếng.

" chuyện đó không liên quan đến cô".

" anh nói không liên quan, không phải anh nói muốn chúng ta giữ quan hệ trước kia sao, bây giờ anh lại nói không liên quan, huống hồ Mạn Yên là bạn thân của tôi, làm sao có thể không liên quan chứ".

" Tuyết Phi, tôi sẽ không bao giờ xen vào hạnh phúc của cô ấy". chỉ cần nhìn cô hạnh phúc, như vậy hắn cũng đã mãn nguyện rồi.

" Chí Minh, cho tôi thời gian một tháng có được không, chỉ cần một tháng, nếu sau một tháng anh vẫn không thể dành tình cảm cho tôi, tôi hứa với anh, hôn sự của chúng ta sẽ không bao giờ diễn ra". cô đã suy nghĩ rất kĩ, nếu như sau một tháng hắn vẫn không chấp nhận cô, cô sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn nữa.

Cao Chí Minh nghe cô nói như vậy nhất thời không biết nên đồng ý hay từ chối, tuy hắn không yêu cô, nhưng nhìn cô đau khổ như vậy thực sự khiến hắn rất khó chịu, cuối cùng hắn cũng gật đầu đồng ý.

" được, nếu sau một tháng tôi vẫn không thể thích cô, tôi mong rằng chúng ta vẫn như trước kia đối xử tốt với nhau".

" được, tôi hứa với anh". Tần Tuyết Phi được hắn đồng ý liền phấn khích ôm chầm lấy hắn khiến hắn có chút giật mình định đẩy cô ra, nhưng giữ chừng liền dừng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.