dạo này đầu cô rất thường xuyên đau, Âu Cung Ngụy cũng đã đưa cô đi bệnh viện kiểm tra, kết quả bệnh tình của cô đang chuyển biến rất tốt, dấu hiệu hồi phục trí nhớ càng rõ ràng, đầu đau là triệu chứng của hồi phục trí nhớ.
" chồng". Cố Mạn Yên nhìn thấy anh từ ngoài bước vào, liền chạy đến xa vào lòng anh.
" sao vậy, hôm nay ở nhà có chuyện gì không". Âu Cung Ngụy cưng chiều vuốt tóc cô, cúi đầu hôn lên trán cô một cái.
" không có, chỉ là em nhớ anh".
" ngoan, anh đưa em lên phòng". Âu Cung Ngụy cúi người nhấc bổng cô lên, đem cô bế trên tay.
" chồng ngày mai em theo anh đến tập đoàn được không". cô đưa mắt nhìn anh, chỉ sợ anh sẽ từ chối.
" được, ngày mai anh đưa em theo". phòng làm việc của anh cũng có phòng nghỉ ngơi, nên đưa cô theo cùng cũng không sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Cố Mạn Yên nhận được đáp án liền vui vẻ hôn lên môi anh một cái, thành công đốt lửa trên người anh.
" Mạn Yên là em quyến rũ anh trước, không thể trách anh". nói xong thả cô lên giường, thân người cũng thuận thế nằm lên.
" không được, anh vẫn chưa tắm". cô mong anh sẽ vì vậy mà tha cho cô đêm nay.
" xong việc anh sẽ tắm". nói xong Âu Cung Ngụy không để cô nói thêm nữa, cúi người ngậm lấy môi cô, hôn đến cô sắp không thở nổi mới buông tha cho cô.
bàn tay không an phận lần mò khắp nơi trên cơ thể cô, dễ dàng cởi bỏ bộ đồ cô đang mặc xuống, đồ trên người anh cũng được anh nhanh chóng cởi xuống.
" um". Cố Mạn Yên khó khăn lên tiếng, khiến lửa nóng trên người anh càng thêm nóng rực.
" bảo bối, em cả đời này chỉ có thể là của anh, cho dù em muốn đi, anh cũng sẽ không cho phép". câu nói như khẳng định, cho dù cô có ý định gì đi chăng nữa, vẫn không thể thay đổi được cô mãi mãi là của anh, chỉ thuộc về một mình anh.
cả đêm Âu Cung Ngụy đòi hỏi cô hết lần này đến lần khác, đến khi cô không chịu nổi mà ngất đi anh mới chịu buông tha cho cô, anh cưng chiều lấy một cái khăn, vắt khô với nước nóng sau đó lau nhẹ trên người cô, giúp cô dễ chịu hơn.
sau đó anh cũng nằm xuống ôm chặt cô vào lòng, từ ngày có cô bên cạnh, giấc ngủ của anh càng dễ ngủ hơn lại ngủ rất ngon.
sáng hôm sau Âu Cung Ngụy thức dậy rất sớm, nhìn con mèo nhỏ bên cạnh khiến trái tim anh đập rất nhanh, khóe môi kéo ra một đường cong đẹp nhất, đưa tay nhẹ nhàng nhấc bổng cô đem cô vào phòng tắm, đặt cô xuống bồn đã pha sẵn nước.
Cố Mạn Yên có chút khó chịu, nhưng khi nghe tiếng anh nói liền ngoan ngoãn để anh muốn làm gì làm.
Âu Cung Ngụy thấy cô ngoan ngoãn như vậy liền nhanh chóng giúp cô tắm rửa, sau đó ôm cô đứng lên đem cô đặt lên giường, mặc vào cho cô một bộ đồ khác, còn mình cũng nhanh chóng thay đồ vào.
Âu Cung Ngụy ôm cô ra xe đi thẳng đến tập đoàn, khiến cho nhân viên một phen hoảng hốt, bởi trước nay họ vẫn chưa nhìn thấy anh gần phụ nữ bao giờ, bây giờ bỗng nhiên xuất hiện một cô gái, còn được anh bế trên tay.
Trần Lưu nhìn thấy một màn này liền lắc đầu đau khổ, một kẻ độc thân như cậu lại phải nhìn một màn cẩu lương như vậy, còn đang đau khổ liền nhớ ra, nhìn đám nhân viên ra hiệu im lặng, nếu để bọn họ lớn tiếng khiến con mèo nhỏ trong tay anh thức giấc, bọn họ nhất định sẽ về quê cày ruộng ngay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]