Anh cầm bức thư của cô trên tay anh bắt đầu đọc,từng chữ cô viết trong lá thư khiến anh không thể cầm nước mắt của mình thêm nữa " Khi anh nhìn dòng chữ này có lẽ em không còn nơi đây,em đi về nơi rất xa để quên chuyện tình hai ta.Hôm qua em đã quá khờ và giờ đây em không còn ngây thơ,em cũng không biết sao hôm qua anh lại làm như vậy nữa,anh có nghĩ em giận anh vô cớ hay không? Em biết anh còn tình cảm với Nhi,em cũng đã nghe thấy anh gọi tên cô ấy lúc anh ngủ say,em biết rằng mình sẽ không thể thay thế được cô ấy trong lòng anh.Người ta nói nếu như yêu nhau nhanh quá chắc cũng dễ dàng phôi phai,anh có nghĩ vậy không? Tình yêu của anh dành cho em đến một cách bất ngờ nên anh sẽ quên em nhanh thôi.Em ngồi đây viết những dòng này,em đang rất rất nhớ anh,em muốn quay về bên anh để nhìn thấy anh mỗi ngày nhưng sao giờ đây? Anh không còn thuộc về em nữa.Em biết em bây giờ ngoài tầm tay với,em biết anh đang cần ai bên cạnh,nhớ nhung ngày xưa chắc không còn nữa,với anh giờ đây em quá dư thừa.Em biết không thể nào làm em suy nghĩ như xưa,đường em về không còn anh đón đưa nữa,nhưng em sẽ sống thật tốt,anh cứ quên em đi còn em không biết có quên được anh không nữa.Hãy sống thật tốt nha chàng trai em dành cả tuổi thanh xuân để yêu anh "
Anh đọc những dòng cuối cùng mà cô viết trước khi cô rời xa '" Em bảo anh làm sao quên em được đây?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-tu-bo-anh/3027261/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.