Trịnh Bảo Châu vốn nghe ý tứ của Cao Bác Vân, cảm thấy anh chuẩn bị quay một bộ phim văn nghệ đề tài người mù, hướng về phía giải thưởng. Sau khi nhận được kịch bản, cô mới phát hiện Cao Bác Vân còn có dã tâm với phòng vé nữa. Bộ điện ảnh này nhạc dạo tuy là kiểu nhẹ nhàng cảm động, nhưng tình tiết tầng tầng tăng dần lên, còn có không ít cú twist, tính hấp dẫn khán giả cũng cao.
Nếu quay tốt, phòng vé hẳn cũng có được biểu hiện không tồi.
Hiện tại vấn đề là, cô chưa từng quay phim điện ảnh à nha! Cô thực sự có lực kêu gọi phòng vé sao!
Cao Bác Vân cũng biết phòng vé không thể kêu mình Trịnh Bảo Châu đến chống được, cho nên một số vai phụ quan trọng trong phim, anh muốn mời diễn viên có lực kêu gọi phòng vé nhất định đảm đương, nhưng có thể mời được người ta hay không, hiện tại còn đang là dấu hỏi
Chu Hiểu Nam thấy trên bàn Trịnh Bảo Châu có thêm một kịch bản, có chút tò mò cầm lấy nhìn nhìn: “Đây là Cao Bác Vân đưa em? Dạo này kịch bản đưa tới tay em có hơi nhiều, em đọc hết được không?”
Trịnh Bảo Châu nói: “Lựa dần dần vậy, chắc chắn không thể nhận hết. Bản của đạo diễn Cao bản em xem qua, viết rất khá, hơn nữa nữ chính là diễn viên múa bị mù, em lại có thể phát huy sở trường.”
Chu Hiểu Nam lật kịch bản, nói với Trịnh Bảo Châu: “Em đừng nhìn Cao Bác Vân tuổi không lớn, dã tâm lại lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-thanh-nguoi-yeu/3354234/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.