Tên và avatar của người gửi bài đều bị che, nhưng những gì cô ấy nói với chủ blog đều được đăng nguyên văn.
“Toàn Toàn! Tôi muốn gửi bài!”
“Hôm bữa không phải anh bóc Trịnh Bảo Châu đấy à, tôi là bạn cùng lớp tiểu học với cậu ấy, cậu ấy từng nói trên lớp rằng Tô Minh Mỹ là dì nhỏ của mình đó!”
“Cậu ấy còn viết văn khoe chuyện này, các bạn trong lớp đều biết! Cơ mà lúc ấy rất nhiều người không tin……”
“Sau đó cậu ấy đại diện JS còn gì, lúc tôi với mẹ đi shopping thấy poster cậu ấy chụp cho JS, mẹ tôi liền chỉ vào cậu ấy bảo, đây không phải bạn tiểu học của con đấy à? [ Che mặt ]”
“Trịnh Bảo Châu hồi tiểu học đã rất xinh rồi, đúng thật không có phẫu thuật thẩm mỹ! Hơn nữa tên cậu ấy tương đối đặc biệt, cho nên bây giờ tôi vẫn nhớ cậu ấy! Không ngờ mẹ tôi cũng còn nhớ, sau đó bà ấy bảo tôi, lúc ấy rất nhiều phụ huynh đều biết dì cậu ấy là Tô Minh Mỹ, lúc mọi người họp phụ huynh còn thảo luận chuyện này cơ [ Che mặt ]”
“Không có chứng cứ, nhưng tôi thấy hẳn là thật [ Che mặt ]”
Đàm Diệu xem xong bài gửi, ngồi trước máy tính thất thần hồi lâu. Tuy bản thân người gửi bài này cũng nói không có chứng cứ, chỉ toàn gõ phím, nhưng Đàm Diệu cũng thấy chuyện đã chắc tám chín phần.
Cho nên, có lẽ nào, bố anh thích kỳ thật không phải Trịnh Bảo Châu, mà là Tô Minh Mỹ???
Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-thanh-nguoi-yeu/3354227/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.