“Trịnh Bảo Châu, cậu đang làm cái gì đấy!” Khúc Trực đặt đồ uống lên bèn, giữ lấy hai tay của Trịnh Bảo Châu, ngăn cản cô hành động tiếp.
Trịnh Bảo Châu bị anh túm phát đau cổ tay, ầm ĩ lên: “Đau đau đau, cậu nhẹ tí!”
“……” Khúc Trực phóng nhẹ lực tay, nhưng vẫn giữ cổ tay cô, không cho cô lộn xộn. Trịnh Bảo Châu ngước mắt nhìn anh, bỗng nở nụ cười: “Ha ha ha, cậu căng thẳng thế làm gì? Có phải bên trong tôi không mặc quần áo đâu!”
Cô nói xông còn cố ý đưa lưng ra, như muốn cho Khúc Trực xem bên dưới khóa cô kéo ra, còn có cái áo giữ nhiệt màu nhạt.
Khúc Trực khóe miệng giật giật, đưa mắt sang một bên: “Vậy cũng không được tùy tiện cở.i quần áo.”
“Nhưng mà tôi thấy quần áo chật quá, không thở nổi.” Trịnh Bảo Châu cau mày, “Hình như bữa trưa tôi ăn nhiều quá.”
“…… Bỏ hình như đi.” Khúc Trực liếc xéo cô, “Không biết ăn ít đi, còn uống nhiều rượu nữa.”
“Rượu là ba người uống mà!” Trịnh Bảo Châu cãi lý, “Hơn nữa tôi vốn đâu có say, cậu nhớ lại xem lần trước là ai giúp cậu uống đổ mấy nhà tư bản ấy hả!”
Khúc Trực nói: “Vậy cậu cũng lại nhớ lại xem, sau khi cậu uống đổ bọn họ, thì cậu làm gì?”
Trịnh Bảo Châu giả vờ nghe không hiểu: “Tôi làm gì?”
“Ha.” Khúc Trực cầm di động mình lên lướt vài cái, click mở một cái video, giọng cao vút của Trịnh Bảo Châu từ bên trong vang lên, “Sailor Moon, biến thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-the-thanh-nguoi-yeu/3354207/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.